• Đăng ký nhanh... Đăng nhập bằng Facebook

Hành trình đi dọc chiều dài dải đất hình chữ S thân yêu

duongdau?

Member
Rất nhanh tôi vòng tay trái ra đằng sau kèm theo tiếng quát nhỏ : Tr ngủ hả em?. Vâng Tr là tên của NBĐH của tôi và từ nay chúng ta sẽ làm quen với cái tên đó.

Phản xạ này có
cách đây hơn 4 năm về trước bắt đầu từ một đêm hè HN cúp điện . Lúc đó có hai thằng tửng, hơn 8h tối rủ nhau chạy xuống Đồ Sơn tránh nóng, xuống đến nơi, cưa hết chai rượu bọ cạp với đĩa mực tươi nướng sa tế, phây phây ngồi nghe biển hát rì rào lại chợt nhớ đến tiếng sóng vỗ Hồ Gươm, đùng đùng quay về ngay trong đêm. Cái tang rượu này thật lạ khi cặp đôi với tiếng gió vi vu bên tai cứ khiến cho hai mi mắt cứ trực dính lại. Chạy qua Hải Phòng cỡ chục km có tiếng gõ: cốc...cộp vào phía sau mũ bảo hiểm của mình, định thần lắng nghe, ít giây sau lại tiếng gõ: cốc...cộp, tay phải giảm ga, đầu ngoái lại xem phía sau có chuyện gì?...thì tay trái vừa kịp đỡ cái nồi áp suất của cậu bạn ngồi sau đang nghẹo hẳn xuống. Hú vía, gà gật từ bao giờ, may mà đến tiếng gõ thứ hai mình đã phát hiện ra không thì giấc mơ đã đưa cậu ta về nơi xa lắm...híc.

Nới lỏng dây cương cho HHBM phi chậm lại, kêu thêm tiếng nữa thấy giọng chú em ngơ ngác : anh bảo gì cơ ? Cậu này phước lớn, may mà bài học năm xưa mình vẫn khắc cốt ghi tâm. Dừng hẳn lại xyz....xyz...xyz một hồi đến khi chú em : Okế - em tỉnh roài mình tiếp tục đi thoai.

Bụng bảo dạ : lỗi này là của qua, ai kêu cậu ta nhắm mắt lại làm chi?!

Đầu có lời bào chữa ngay : không kêu người ta nhắm mắt lại thì đâu có chạy theo ý mình được chớ.

Khi đường phải căng mắt ra mới thấy nhiều lúc giật mình tự hỏi : duongdau? còn HHBM cứ phi ào ào thì âu cũng là cái liễn - mắt nhắm lại... lành hơn.
 

duongdau?

Member
Ánh sáng mờ mờ vẫn giúp chúng tôi nhận ra mình đang đi qua những hàng thông khá lớn, thỉnh thoảng đâu đó lại thấy hiện lên những cặp đốm sáng nhỏ xíu xanh lè nhìn thẳng vào chúng tôi dò xét. Chiến mã vẫn mê mải xé màn đêm. Sau một khúc cua nơi đỉnh một con dốc bỗng thấy xa xa phía dưới thấp thoáng ánh đèn, chúng tôi đã tới TT Yên Minh.

TT Yên Minh khá sầm uất nếu so với những địa danh chúng tôi vừa đi qua, nghỉ chân cho HHBM uống nước ít phút chúng tôi tiếp tục cuộc hành trình. Chia tay con đường với ánh sáng vàng của dãy đèn cao áp chúng tôi lại làm bạn với bức màn đen dày đặc trước mặt, chợt thấy cột cây số : Đồng Văn 36km, lòng tự nhủ sắp đến rồi đây – 36km thì muỗi, xông xênh tiếng rưỡi nữa cũng đến nơi. Hóa ra nhầm to, các bạn sẽ biết tôi tới ĐV vào lúc mấy giờ nhưng đó lại là một câu chuyện khác, bây giờ ta trở lại với hành trình của chúng tôi.

Vó câu khấp khểnh, nhịp thở của HHBM lúc nhịp nhàng êm ái khi hầm hí vang tai đẩy bóng đêm lùi lại sau lưng.

Thời gian cứ trôi qua lặng lẽ, vượt qua một khúc cua ngoặt khá hiểm, có tiếng của Tr vang lên : mình nghỉ 1 chút đi anh ! OK để anh tìm chỗ thuận lợi. Phi thêm chút nữa đoán đây là lưng chừng dốc tôi lới lỏng dây cương cho HHBM dừng lại. Trong đầu chợt nảy ra một ý tôi bèn tắt hết đèn đóm đi. Khi sáng biến mất bóng tối liền tham lam bao trùm lên tất cả, trong màn đêm tĩnh mịch một cảm giác rất lạ chợt xâm chiếm trong tôi, rất khó diễn đạt bằng lời nhưng tôi chắc chắn đó không liên quan đến sự sợ hãi. Chú em Tr. tinh nghịch lôi đèn pin ra, bật tắt liên tục rọi ra tứ phía kèm theo tiếng huýt gió thích thú. Vui lây với tính hồn nhiên của cậu ta tôi quyết định hạ trại nghỉ chân một lát để hưởng thụ cái không khí mát lạnh sương đêm nơi vùng đất biên cương. Với tôi sự tĩnh mịch là một thứ xa xỉ nếu đem so sánh với cái ồn ã của đô thị.
 

duongdau?

Member
Loay hoay một lúc quay ra thì thấy chú em như thế này đây



Tội nghiệp, mệt wá đây mà. Thật thú vị khi liên hệ cảnh này với cái bịch chứa nhiều cái gói nho nhỏ của cậu ta mà tôi cương quyết loại ra để lại ở trạm xăng trước khi khởi hành.
Chợt thấy áy náy khi lôi chú em vào cuộc hành trình này. Rõ khổ, giờ này mà ở nhà thì chăn ấm nệm êm, nghe ông anh ngon ngọt rủ rê tới nơi hoang lạnh này chịu cảnh màn trời chiếu đất, quạt gió lại đếch có trăng làm đèn
 

duongdau?

Member
Tôi thì đơn giản hơn, một chút nước sôi Tr. để phần lại, thêm nhúm trà với tôi như thế là đủ





 

duongdau?

Member
Đêm biên cương cho con người những cảm giác thật lạ. Chợt nhớ đến câu hát : ... ngồi đây trông sương khuya trắng trên đầu non...thấy sao mà hợp tình hợp cảnh đến thế, lòng tự nhủ : chỉ muốn ngồi mãi nơi đây giữa phút giây này. Có tiếng ì ầm từ phía dưới chân núi vọng lên cắt ngang dòng suy tưởng đang lan dần như cơn sóng, dõi mắt về hướng vệt sáng rọi lên trời đen tôi kiên nhẫn đợi đến khi nhận ra có một chiếc ô tô chậm rãi bò lên dốc - đó là một chiếc Triton mầu đỏ mang biển HN được độ thêm bộ giá nóc composit liền 4 đèn pha Halogen siêu sáng. Tiếng động cơ chắc khỏe như một liều thuốc kích thích nhắc nhở chúng tôi tiếp tục cuộc hành trình. Nào tiếp tục lên đường thôi.
 

duongdau?

Member
Sau khi được nghỉ ngơi chiến mã Sirius như phấn khích hơn tiếp tục sải những bước dài tiến về phía trước. Thực ra chỗ chúng tôi vừa hạ trại cách ĐV cũng không xa lắm, đi thêm khoảng 30 phút đã đến đỉnh con dốc nơi có thể nhìn thấy ánh sáng yếu ớt của phố huyện phía dưới. Lôi điện thoại ra xem, đồng hồ báo 22h15.
 

duongdau?

Member
Phố huyện về đêm vắng tanh, việc cần thiết luôn và ngay là kiểm tra hệ thống dịch vụ nghỉ ngơi nơi đây. Hôm nay là thứ Bảy, ngày mai Chủ nhật có phiên chợ nên du khách kéo đến đây khá đông, đáp lại ánh mắt mệt mỏi của 2 lữ khách là những cái lắc đầu từ chối - “Cháy phòng”, tôi ghét từ này nhất là vào lúc này. Còn nước còn tát, lại tiếp tục lang thang, có lẽ đêm đó chúng đã khám phá hết cả cái phố huyện nhỏ bé trong con đường lãng du đi tìm nơi tá túc đợi bình minh. Trong nỗ lực cuối cùng chúng tôi đã tính đến phương án là trải áo mưa lên mấy cái bàn trong chợ rồi mặc kệ đến đâu hay đến đó thì HHBM đưa chúng tôi đến một nơi vẫn còn le lói ánh đèn hắt ra qua khe cửa. Ngôi nhà có dáng quen quen như đã gặp đâu đó nơi miền ký ức, cố nhớ xem đây là đâu bỗng à lên một tiếng, được biết đến qua nhiều trang thông tin nay mới được trực tiếp đứng trước nó : cafe phố cổ Đồng Văn đây mà. Xuống ngựa, đẩy nhẹ cánh cửa đang khép hờ bước vào vùng ánh sáng lung linh huyền ảo phát ra từ những chiếc đèn lồng - chợt thấy những con đường heo hút, những dốc núi cheo leo, những khúc cua tay áo rợn tóc gáy đã ở đâu đó xa lắm rồi.
 

duongdau?

Member
Tiến đến quầy bar nơi có anh bạn nhỏ (abn) ngồi đó, gương mặt toát lên sự nhẫn nại.



duongdau? : Chào em... xyz...xyz....xyz




abn : anh đợi em một lát ....xyz...hết phòng rồi anh ạ




duongdau? : quán em bán đến mấy giờ ?




abn : đến 12h, bây giờ cũng quá giờ rồi anh à, đợi khách ở bàn kia nghỉ là em đóng cửa thôi ( ngáp ).




duongdau? : xyz...
xyz...xyz...xyz...................





abn : gãi đầu, ánh mắt ái ngại , anh có túi ngủ không ?




duongdau? : anh chỉ có bộ quần áo mưa đang mặc thôi




abn : đêm ở đây lạnh lắm




duongdau? : anh cũng đoán vậy, thu xếp cho anh một chỗ ngả lưng qua đêm nhé...xyz...




abn : vâng mời anh ra bàn ngồi nghỉ.




duongdau? : OK bạn hiền




Đến đây là ổn roài tự dưng lại thấy nhạt mồm nhạt miệng wá.




duongdau? : đây có đồ gì nhậu không em?




Abn : có ...xyz....




duongdau? : O kế mang tới bàn anh 1 đĩa nghen cưng
 

loc3d

Member
ha ha , hai bác này vui thật

sương gió như nghĩa sĩ giag hồ ấy, rựu ngon có bạn hiền ,,, phiêu bạc giang hồ...

coi như 1 trải nghiêm nhỉ, thích thật ta
 

duongdau?

Member
Nhậu tới nhậu lui, ly qua ly lại một hồi, phần vì thương abn cứ ngồi lấy tay đo miệng, phần vì cũng đã sương sương và thấy cần phải dưỡng sức cho chặng đường ngày mai nên chúng tôi thu dọn lại hành trang, cuộc nhậu đã tàn. Theo chân abn đi ra phía sau quán đến một căn nhà ẩm thấp và tối om - đấy là nơi chúng tôi sẽ nghỉ. Giấc ngủ chập chờn bị ngắt quãng nhiều lần vì lạnh nhưng không sao như vậy đã là tốt lắm rồi nếu đem so với những cái bàn thấp lè tè ở khu chợ ngoài kia.
 

duongdau?

Member
Chẳng biết bao nhiêu thời gian đã trôi qua nữa, không gian đang yên tĩnh bỗng vang lên tiếng chân đi loẹt xoẹt, tiếng người í ới gọi nhau hòa cùng tiếng bô xe máy nổ ròn rã, bật dậy mở cửa sổ ngó ra ngoài – trời đã sáng. Vỗ vai chú em đang say giấc nồng : Tr dậy đi em. Chúng tôi hoàn thành các thủ tục cá nhân rất nhanh rồi khoác máy ảnh bước ra phố
 

duongdau?

Member
Chợ phiên Đồng Văn họp mỗi tuần một lần vào ngày Chủ nhật, là nơi các đồng bào dân tộc sống tại nơi địa đầu biên viễn tới đây giao thương, giao lưu.

https://lh4.googleusercontent.com/_RSQ5qS_60Co/Tcurpc8HFrI/AAAAAAAAAI8/bKOQtFDxErw/s640/IMG_0128.jpg



Chợ bày bán rất nhiều hàng hóa, nhu yếu phẩm cần thiết cho cuộc sống hàng ngày của đồng bào dân tộc. Có những ngành dịch vụ mang sắc thái rất đặc trung của địa phương vùng cao như :

Thợ khâu giày hay còn được gọi là Mông dày

https://lh6.googleusercontent.com/_RSQ5qS_60Co/Tcurq29TrRI/AAAAAAAAAJA/oNXHCR6kQFw/s640/IMG_0132.jpg





 

duongdau?

Member
Chú ỉn này thiệt sướng, được ngồi kiệu 2 người khiêng





Chú này lại được nâng niu như em bé

IMG_0097.jpg




Cũng có anh chàng cà chớn

IMG_0089.jpg




 
Top