Trời mưa buồn đời nên lại lôi ảnh ra pốt
Đã gần 12h trưa thế nhưng khi hỏi các bạn Nùng là "sắp đến chưa" thì các bạn ý chỉ cười hiền lành và nói "còn xa lắm"
- Xa thế nào?
- Đi chậm thế này thì còn 3 tiếng nữa
Úi trời, bọn em cũng đã đi được gần 3 tiếng chứ ít ỏi gì. Lúc đấy cũng đói và mệt, nên cố lê thân đến gần 1h thì cả lũ dừng lại ở một khoảng rộng lớn, bằng phẳng, có suối. Tiện thể nhờ luôn 2 bạn Nùng đi lấy củi, chặt măng, nấu cơm hộ, thế mà 2 bạn ấy vui vẻ làm thật, yêu thế chứ
Trong lúc chờ cơm, 1 bạn thì sắp xếp lại đồ, 1 bạn tranh thủ sửa xe cho mọi người, em gái thì lăng xăng giúp mấy bạn người Nùng, còn lại 3 bạn trong đó có em trải áo mưa nằm thẳng cẳng vì mệt
Lúc sau thấy lương tâm cắn rứt nên lò dò ra ngồi cạnh bếp, cho dù cũng chỉ ngồi nhìn và chả làm gì cả
CÒn đây là gương mặt chăm chỉ, đáng được biểu dương
Bếp lửa (bạn này cũng chỉ ngồi nhìn, bụng sôi òng ọc
)
Cơm trắng trên lá chuối xanh