31. Mặc dù đã phải đi bằng Chân, Tay, Mông và có khi cả bằng Lưng để tiến lên nhưng còn 1,5km nữa mới đến nơi nghỉ 2.800m
32. Chúng tôi gần như kiệt sức sau một ngày mệt nhọc và cuối cùng với những bước chân chỉ con là tiềm thức cũng đến độ cao 2.800 vào lúc 8 giờ tối. Hầu như các lều trại ở đây đã dựng lên, mọi người đang ăn tối vui vẻ còn chúng tôi lại lui cui nhóm lửa chuẩn bị bữa tối.
33. Bữa tối gồm mì gói, cơm, trứng, thịt bò, gà rất thịnh soạn nhưng ở độ cao này độ sôi không phải là 100 độ nên thức ăn chỉ là tái. Không sao đâu lúc này là 10 giờ đêm không ai có thể ngăn được cơn đói cồn cào.
33. Thật quá may mắn vì các đồng đội Kiểm lâm của chúng tôi cho chúng tôi 1 cái giường khoảng 4m vuông để chứa 11 con người vì khách quá đông. Lần đầu tiên cả đám chúng tôi ngủ ngồi co ro trong cái lạnh buốt và ai cũng mặc 4 chiếc áo. Ngoài cùng là chiếc áo mưa dày cộp chùm kín. Bên ngoài trời những cơn mưa bất chợt vẫn bất chợt đổ xuống. Xa xa là những tiếng rên rỉ của ai đó vì lạnh và ướt của các túp lều bên cạnh làm tôi thấy chạnh lòng sự và cảm thông trong sự bất lực… bản thân tôi suốt cả đêm cũng không thể chợp mắt được mắc dù ngày mai còn lên đỉnh đường đốc rất khó khăn.
34. Khi những tiếng ồn ào đánh thúc tôi dậy, ngoài trời mưa, những cơn gió ào ào qua những đám cây Trúc cao rít lên từng hồi. Ánh sáng lờ mờ bởi những đám mây mù, nhìn đồng hồ đã 7:10 mọi người kêu nhau ăn sáng và chuẩn bị hành trình đoạn cuối lên đỉnh 3143m.
35. Sau hơn 2 tiếng với những bước đi nặng nề và mệt mỏi đến gần 3000m. Bất chợt đâu đó trong một khe đá hẹp, nước lạnh tê tái một tiếng kêu nhỏ của một loài sinh vật náo đó phát ra. Theo cảm nhận của bản thân thì không thể có loài lưỡng cư nào có thể sống nổi ở độ cao này. Nhưng dường như con tim mách bảo một điều gì đó rất lạ lẫm. Tôi im lặng lắng nghe, sau một hồi cố sức săm soi, bới, tìm, lại im lặng lắng nghe. Tôi gần như hét lên vì sung sướng vì bắt được cặp
Nhái cây Phillautus sp. đang giao phối và đẻ trứng. Thật tình tôi không muốn làm gián đoạn cuộc vui ân ái của chúng nhưng tôi đành phải bắt chúng vì mục đích cao cả "Phục vụ khoa học". Đây là loài lưỡng cư sống ở độ cao nhất Việt Nam mà tôi đã gặp (tôi xin khẳng định như vậy). Rất có thể là loài mới cho khoa học. Cảm giác của tôi lúc này cực kỳ Happy.
36. Cuối cùng thì mọi người đã tới đỉnh cùng nhau ai cũng gào, thét, hét lên vì sung sướng và hạnh phúc vì mình đã vượt qua chính mình. Vâng “IT’S ME, IT’S ME” và ôm nhau nhảy lên như những đứa trẻ mặc cho mưa, gió lạnh rít lên từng hồi.