Em trót đi rồi, nên đành kể tiếp vậy ạ
Tiếp chuyện đêm hôm ở Lao Chải. Cả lũ nhìn ngó quanh quất, thì thấy 1 hàng bán tạp phẩm còn sáng đèn nên phi xe vảo hỏi han. Chị chủ nhà nói có thể lên ngủ nhờ Biên phòng hoặc vào Ủy ban xã. Nhìn lên đồn BP thì thấy tối om, cả lũ ngại đánh thức người ta, nên lò dò vào UB xã tá túc, ai dè, đó chính là khởi điểm của một loạt những rắc rối sau này
Bạn trực UB, công an xã tên Hải, người Hải Phòng mới lên đây được 5 tháng, ban đầu thì xởi lởi mời các bạn vào nghỉ ngơi, làm ai cũng mát lòng mát dạ lắm, nghĩ, ở VN đâu cũng thấy người tốt.
Căn phòng tiếp khách của UB lim dim ánh đèn, bướm đêm và các thể loại côn trùng bay loạn xạ. Bạn Hải trước còn xộc xệch may ô thì đã vội vào bên trong thay ngay quân phục công an, oai oai vệ vệ. Em mới xuýt soa: Ôi chao, tiếp đón mấy đứa lang thang này mà cũng chỉn chu ghê
Sau khi "gà" đã vào "chuồng" hết lượt, bạn Hải yêu cầu nộp chứng minh thư, lật đi lật lại xem từng cái đến mòn cả plastic, rồi bảo cả lũ đợi bạn ý đi xin chỉ thị cấp trên
Ngáp vặt 1 lúc thì 1 ông Biên phòng + 2 ông dân quân dàng hàng kéo đến, yêu cầu dỡ hết đồ đạc vào để kiểm tra, đồng thời yêu cầu cả lũ ghi đầy đủ địa chỉ gia đình, công ty, số điện thoại. Sau đó cả bọn bị điều lên phòng họp phía trên để viết bản tường trình. Đồng hồ lúc đó chỉ 1h30 sáng.
Căn phòng họp tầng 2 rộng mênh mông và gió thổi lạnh tê tái, cả lũ co ro trong manh áo mỏng, cử em chữ đẹp nhất hội viết bản tường trình. Trong lúc viết thì có 1 bạn dân quân xã ở lại canh gác, mặt mày nghiêm trọng, còn các bạn kia rút xuống hết tầng 1, rì rầm to nhỏ, giở chỉ thị nghị quyết loạt xoạt ra đọc
- QUả này 100% là phải tiền rồi chị ơi - em gái trong đoàn nói với em như vậy
Viết xong, em gái trong đoàn xuống giục các anh lên để giải quyết nốt, thì các anh nói cứ đợi trên đấy, rồi lại tiếp tục chúi đầu vào đọc đọc rì rầm. 2h15' sáng, cả bọn mệt rũ, gục đầu xuống bàn ngủ luôn
Trong lúc em đang lơ tơ mơ thì bị 1 anh lay dậy, anh ý kêu em xuống dưới làm việc. Em nhìn đồng hồ, đã gần 3h sáng. Chung quanh các bạn đang bò ra bàn, vạ vật trông rất tội nghiệp. Hai mắt em thì cay xè, ngái ngủ nên cứ chảy nước liên hồi, em chuyệch choạc xuống "giải quyết" nốt
Căn phòng giờ đã có 5 bạn đứng ngồi, tất cả đều nhìn chăm chăm khi em ủ rũ bước vào, nước mắt mũi giàn giụa do bị đánh thức nửa chừng.. thương tâm là thế mờ khuôn mặt không bạn nào tỏ vẻ "thương hoa tiếc ngọc" cả chẹp
Các bạn bắt đầu dỡ hành lý từng người ra xem xét tỉ mẩn, vừa kiểm tra vừa nói rất khó chịu, kiểu như:
- Xem nào, cái bọc này là cái gì, có ma túy trong đó không?
- Tôi mà tìm được ma túy là chết đấy
- Cái gì đây, thuốc lắc à?
Làm em điên hết cả người, đã mệt thì chớ, lê mãi mới đến Lao Chải để khỏi cảnh ngủ bờ bụi, thế mà đã hơn 3h sáng và vẫn phải thức để chịu cảnh rà soát, và tệ hơn, em cảm thấy bọn họ coi mình như tội phạm. Em mới vặc lại:
- Yêu cầu các anh nếu chưa tìm thấy bất cứ thứ gì phạm pháp thì không được ăn nói hồ đồ như vậy
Bạn Hải liền thôi không nói năng vớ vẩn kiểu thế nữa, tập trung vào chuyên môn, ghi ghi chép chép trong biên bản.
Sau khi em ký vào biên bản kiểm tra (tất nhiên chả tìm thấy gì rồi), các bạn ý mới đưa "luật" cho em xem, trong đó ghi rằng "Vi phạm nội quy vùng biên giới mức phạt từ 200 đến 500 nghìn đồng", tội danh là "Vào khu vực biên giới sau 9h tối"
- Biết ngay mà, em nghĩ
...
- Các bạn vào vùng biên giới sau 9h tối là vi phạm, lại không có giấy tờ giới thiệu
- Vâng, các anh thông cảm, bọn em quả thực không biết điều này. Hơn nữa cũng đi du lịch bụi nên không có giấy tờ giới thiệu gì.
Chưa kịp nói hết câu thì bạn Hải đã nhảy vào:
- Vậy có 2 mức phạt, bạn chọn mức nào?
- abc kiểu các anh thông cảm, bọn em dân du lịch nghèo, các anh nhìn phương tiện bọn em đi thì biết đấy, có tiền chúng em đã đi xe máy bla bla, bọn em cố đến đây cũng chỉ vì muốn có chỗ nghỉ ngơi đỡ vất vả bla bla
- Không, thế này là vi phạm nội quy. Thế nhỡ đâu các bạn bị Tàu nó bắn giết thì ai chịu trách nhiệm?
- Lại bla bla xin xỏ ỉ ôi
Nhưng vẫn không an thua, có vẻ các bạn quyết tâm phạt thật
- Đấy, có 2 mức, bạn chọn mức nào?
(Ô hay, lại còn được chọn sao?)
- 2 mức là sao ạ? Em thấy viết trong này là từ 200 đến 500?
- Thì là 2 mức, bạn không hiểu à?
(Đấy, khổ, em định cãi lý tiếp nhưng có vẻ bạn này đọc cái câu "từ 200 đến 500" thì chỉ luận ra là có 2 mức: 1 mức 200 và 1 mức 500, nên thôi im cho lành)
- Vậy thì bọn em xin chịu mức thấp nhất ạ (vẻ mặt đau đớn)
- Vậy là 200?
- Vâng
- 6 người là 1tr2
Ối ối ạch ạch
, em suýt thì ngã ngửa ra ghế, lần này thì tỉnh ngủ thật. Cái é o gì mà 1tr2 chứ, e thì nghĩ là 200k cho cả đoàn
Trong lúc đó thì các bạn ở trên tầng cũng đã kịp xuống và "bảo vệ" em trong vòng vây "kẻ địch"
Nhao nhao lên, mong thông cảm, rồi khóc lóc năn nỉ, rồi lý lẽ... rồi cùn
- Bọn em không có tiền
- Không có tiền thì tôi thu xe, khi nào có tiền mang lên đây trả thì nhận xe về
- Bây giờ anh quy giá trị cái xe ra 200 nghìn đi, em ký luôn cho anh
Hầm hầm ra ngăn đựng tài liệu
- Tôi tịch thu xe các anh chị
Mk thế này thì chết, em thấy tình hình ban căng quá, lại phải mật ngọt chết ruồi nước mắt lưng tròng
- Thế bạn nộp được mức phạt là bao nhiêu?
- Bọn em thật sự chỉ đủ nộp được 50k một người, bọn em quả thật không đủ tiền, mong các anh thông cảm cho
Suy nghĩ đau đáu 10 phút
- Thôi, vậy 50-50
- 50-50 là sao ạ?
- Tức là mỗi người nộp 100k (mia mặc cả nhau cứ như đi chợ ý )
Lại dằn vặt nhau 1 hồi, lại đau thương 1 hồi
- Thôi được rồi, tôi hết sức thông cảm với các bạn, mức phạt là 50k 1 người, các bạn ký vào giấy vi phạm này
Đồng hồ chỉ 4h sáng
Một đêm mệt mỏi và bực mình hết sức