• Đăng ký nhanh... Đăng nhập bằng Facebook

Rét nàng Bân

ann

Gã lưu manh
Rét nàng Bân (ANN)



Tháng 3, khi những bông hoa gạo đỏ trời đã rời xa

không gian yên ắng, thanh bình của làng quê, cái màu đỏ đã trôi qua một cách nhanh chóng, đàn chim sáo không về qua sân nhà bên nưã.



Cô bé ngồi lặng lẽ, khẽ khép mình bên khuôn rèm cửa,

bầy vành khuyên líu quanh bầu trời.



Gió đã thổi, vị ngọt từ đôi môi, đôi mắt,

suy nghĩ và tâm tư...



Bước chân chầm chầm, nhẹ nhàng, mong một chút nắng xuân,

Khẽ khàng, khoác chiếc áo mỏng cũng đủ làm cho lòng ng ta ấm lại, nhưng cũng chẳng phải vậy,

đôi bàn tay khe khẽ đàn vào nhau sum xoe, xoa đi xoa lại.



Thật là lạ, hết xuân rồi trời lại trở rét ??

Chẳng lạ sao được, năm nào cũng vậy...

Nàng Bân về bên ô cửa nhỏ, thì thâm bên ai



Nắng cuối xuân cũng chẳng còn nữa, hạ sang...



Nàng Bân buồn,

Thời gian chờ đợi, hẹn sang xuân sau...

Phải chăng,



Hạ có biết,

Khẽ khàng,

Nàng Bân về bên tôi

Nàng Bân đi nhường lại



Hạ về....





Tôi nhớ em, mùa rét tháng ba .......



Nàng Bân về.....

Tôi vẫn đợi em.
 
Top