• Đăng ký nhanh... Đăng nhập bằng Facebook

Miền Tây nước Mỹ:cảm giác của người đi phượt

Vào tháng 9-10/2007, tôi và bạn tôi đã cùng nhau du lịch miền Tây nước Mỹ trong vòng một tháng. Chuyến đi được chuẩn bị kỹ càng nhờ nghiên cứu trước các sách hướng dẫn du lịch như Lonely Planet và nhiều sách báo khác. Vé máy bay của hãng British Airways đã mua từ trước đó nửa năm (giá khoảng hơn 600 Euro khứ hồi Hamburg-London-San Francisco cho một người). Phương tiện di chuyển là xe ô tô thuê tự lái cho suốt chuyến đi (giá cả rất tiếc đã quên mất rồi nhưng tôi chỉ nhớ là khá rẻ). Các điểm dừng chân, nơi lưu trú được lên kế hoạch từ trước và đặt sớm. Lý do là chúng tôi đi thăm chủ yếu các vườn quốc gia và muốn nghỉ qua đêm tại vườn. Số lượng các chỗ nghỉ kiểu này thường không đáp ứng nhu cầu vì thế chỉ có cách đặt trước từ rất sớm mới có cơ hội tìm được chỗ trống.



Miền Tây nước Mỹ, nói vậy cho oai, chứ toàn bộ nơi chúng tôi đã dừng chân chỉ gói gọn trong hình chữ nhật khung đen trên tấm bản đồ nước Mỹ sau đây:



3226688756_672a4cff6b.jpg


Còn nếu nhìn kỹ hơn thì cụ thể chuyến hành trình như thế này:



3226691772_76929bfe2e.jpg




Hành trình bắt đầu từ San Francisco đi ngược lên phía Bắc một chút rồi rẽ phải qua Yosemite National Park (NP), đi tiếp hướng Mono Lake qua sa mạc chết chóc (Death Valley) tới Las Vegas, tiếp theo là các vườn quốc gia Zion, Bryce Canyon, Arches, Canyon Lands, Mesa Verde, Valley of Gods, Monument Valley, Antelope Canyon, Grand Canyon, Joshua Tree. Los Angeles là thành phố lớn thứ 3 chúng tôi dừng chân. Sau đó đi dọc theo bờ biến đến Santa Barbara rồi từ đó đi lên vườn quốc gia Sequoia và Kings Canyon, quay trở lại bờ biển nghỉ tại Monterey và khám phá các vùng xung quanh trong đó có khu bảo tồn Point Lobos. Ngày cuối trực chỉ hướng sân bay San Francisco để về lại Châu Âu.



Trong vòng một tháng, chúng tôi lái 6500 km đường, đi qua tổng cộng 6 bang California, Nevada, Utah, Arizona, Colorado, và New Mexico, trong đó 2 bang cuối chỉ một phần nhỏ. Chúng tôi đã qua đêm ở nhiều loại hình khác nhau từ các khách sạn hạng trên trung bình đến cắm trại ngoài trời. Chúng tôi đã trải qua nhiều vùng khí hậu, cá biệt trong ngày rời Yosemite thậm chí tất cả các loại khí hậu có thể có ở miền Tây nước Mỹ. Chúng tôi đã gặp gỡ và nói chuyện với nhiều người. Chúng tôi đã nghe hòa nhạc Beethoven do LA Philharmonic Orchestra trình diễn ở Walt Disney Concert Hall, đã xem tạp kỹ ở Las Vegas và nhiều điều lý thú khác. Nhưng trên hết là thiên nhiên tuyệt vời đã cuốn hút chúng tôi trong suốt chuyến đi. Chúng tôi đã gặp một gia đình gấu ở Sequoia NP trên đường, chúng tôi đã gặp lũ (!) ở Death Valley chặn đường không đi ngang qua được, điều khá hiếm thấy ở miền đất khô cằn này. Chúng tôi đã trải qua những đêm trăng khó quên ở Bryce Canyon NP và Arches NP. Và còn rất, rất nhiều trải nghiệm đáng nhớ khác.
 
Chặng thứ 1: Đến San Francisco



Chúng tôi khởi hành vào buổi trưa một ngày thu đẹp trời. Do cách biệt múi giờ nên chúng tôi sẽ đến San Francisco vào chiều cùng ngày. Đường bay từ London qua bầu trời của Gronland đi vào Canada rồi đến gần khu Rocky Mountain mới rẽ xuống không phận Mỹ thẳng hướng San Francisco, thành phố trong mơ của tôi.



Trên máy bay nhìn xuống thì trái đất của chúng ta có những nơi đẹp dường này:



Trên trời mây trắng như bông:



3227882571_e02c88d084.jpg




Ở dưới cánh đồng sông uốn cong cong:



3228734058_1b50fa5115.jpg




Non xanh nước biếc như tranh họa đồ:



3227882689_d5b7d7e1c3.jpg




Thành phố trong mơ cũng từ từ hiện ra dưới mấy cục bông gòn:



3227882733_2ac3122265.jpg




Zoom vào một tí cái biểu tượng thành phố - Cầu Cổng Vàng không sương, phía góc phải trên cùng ẩn hiện là hòn đảo khét tiếng Alcatraz, chuyện này sẽ kể sau:



3228734272_cdde2e8786.jpg




Và đây, toàn cảnh khu phía Bắc thành phố San Francisco, với bên trái là Cầu Cổng Vàng, bên phải là cầu nối sang Berkeley:



3227882845_37ed105056.jpg
 
Chặng thứ 1: Ở San Francisco



Ở trong thành phố, đây từng là thủ phủ của bác Harvey Milk phố Castro:



3227882985_e7e90816f4.jpg




Nhớ tiếng leng keng tàu sớm khuya... ở bên trong:



3228734530_d1e6e6a038.jpg




Lượt phượt trên phố nhìn nó yêu thế này:



3227883185_143ab20cc3.jpg




Mỗi gương mặt một số phận:



3227884187_de3d778939.jpg




Có số phận như thế này:



3227883249_84ef47c25a.jpg




Tòa soạn nhật báo nổi tiếng San Francisco Chronicle:



3227883611_6f5a37d98f.jpg
 
Hoài cổ từ cả cái đồng hồ trong sảnh đợi:



3227883347_a08ec53547.jpg




Từ thang máy của nó nhìn ra bên ngoài:



3227883407_e2a313e64f.jpg




Nhìn từ khách sạn Hyatt Regency sang bến cảng:



3228734610_c494201a80.jpg




Người đi bộ đợi qua đường:



3228735034_1b0a3807c4.jpg




Giả dụ có khát nước thì xin anh lái xe này một bình dùng tạm:



3227884245_27dc8df065.jpg




Đói thì ghé China Town ăn đồ Tầu được mệnh danh là ngon nhất thế giới:



3228735464_d12a6989fc.jpg
 
Muốn cầu trời khấn phật thì ghé cái gọi là Buddha's Universal Church:



3227884133_28fd34e28c.jpg




Muốn ngắm Phật thì vào Bảng tàng Nghệ Thuật Á Châu (Asian Art Museum), theo đánh giá của tôi là ngang ngửa với khu Á Châu của Louvre, có nhiều tượng Phật rất đẹp, đắn đo không biết gửi hình nào, nên gửi cái hình này:



3227883915_2839333b3d.jpg




Nhân nói về nghệ thuật và bảo tàng, San Francisco còn nổi tiếng bởi Bảo tàng nghệ thuật hiện đại Museum of Modern Art, được đánh giá là chỉ sau cái MOMA ở New York:



3227884363_c44b4732c6.jpg




Nhìn từ bên ngoài thì nó hoành tráng thế này:



3227884455_683cf9bf29.jpg




Bonus cho mọi người tấm này, gọi là nghệ thuật ngoài đời thực: (đề nghị chú ý bản quyền ảnh của tôi nếu có dùng nó vào việc phi lợi nhuận nào khác, việc lợi nhuận dĩ nhiên không được phép)



3228735944_31cbd3183d.jpg




Phần cuối của bài này, như đã hứa ở trên, gửi đến mọi người một số hình ảnh tôi đi (thăm nhà) tù ở đảo Acaltraz, ngay giữ vịnh San Francisco. Vốn là một pháo đài, toàn bộ hòn đảo được sửa sang lại để trở thành một trong những nhà tù nổi tiếng nhất thế giới thời kỳ 1934-1963, đã từng giam các tên tuổi tội phạm như Al Pacone (1934-1939).



Nhìn từ xa xa thì nó thế này:



3228736062_77f131deeb.jpg
 
Lại gần thì nó thế này:



3227884799_1a5bdb86bd.jpg




Quay đầu là bờ thì thế giới nó quyến rũ như thế này:



3227884733_9fa489fdb5.jpg




Nhất là khi màn đêm đã buông xuống:



3228736508_b37afc5046.jpg




Ngoảnh ra cầu Cổng Vàng thì tiếng gọi tự do nó thiết tha thế này:



3228736458_4674e3da82.jpg




Trong khi đó ở trong tù:



3227884921_f18e7078ee.jpg




như khách sạn vô vàn sao:



3227884853_50855d4bc7.jpg
 
nội quy gối đầu giường:



3228736396_750cb2592c.jpg




Đêm nằm trằn trọc nghĩ kế thoát thân. 29 năm tù thì có 14 lần thử vượt ngục. Không lần nào thoát. Vết tích giang hồ để lại thế này:



3227884981_09668a2e26.jpg




Tạm biệt San Francisco để đến với thiên nhiên. Đứng từ Twin Peak nhìn xuống thành phố, rất mong gặp lại một ngày không xa:



3227885185_607426ab6c.jpg
 
Chặng 2: Point Reyes National Seashore



(Không hiểu sao tôi không edit được bài đã viết ở trên? Thôi đành mở ngoặc tại đây vậy: Đảo Alcatraz thuộc Golden Gate National Recreation Area, nghĩa là nằm trong hệ thống vườn quốc gia của Mỹ. Để đến thăm đảo chỉ có cách duy nhất là đăng ký tour của hãng Alcatraz Cruise LLC. Có nhiều chuyến trong ngày và lượng người đi thăm rất đông, bạn nên đặt trước và chọn chuyến chiều muộn để có thể ngắm cảnh hoàng hôn trên vịnh.)



Rời San Francisco, chúng tôi đi qua cầu cổng Vàng lên phía Bắc. Chú ý rằng đi xe qua cầu nếu đi từ Bắc xuống Nam sẽ phải đóng thuế cầu, ngược lại thì không. Điểm dừng chân tiếp theo của chúng tôi là Green Gulch, một trung tâm thiền học của California. Lý do chúng tôi đến đây mang tính riêng tư nên không kể ra đây. Con đường đến Green Gulch vô cùng khúc khuỷu với nhiều khúc cua liên tục, đường lại khá hẹp. Green Gulch nằm bên tay trái, cách bãi biển Muir Beach chừng 3 cây số. Chúng tôi đi bộ từ Green Gulch men theo thung lũng qua những khu vườn trồng rau củ và cây trái tươi tốt của người sống tại đây. Con đường dẫn tới bãi biển vắng lặng không một bóng người, đường đi đầy cát, gió thốc bụi mù.



Rời Green Gulch, chúng tôi đi lên Point Reyes National Seashore. Đây là khu bảo tồn quốc gia có rất nhiều bãi biển đẹp. Khu vực này cảnh vật rất bình yên hầu như không có bóng người, chỉ có thiên nhiên hiện hữu. Nhờ vậy là do nước biển khá lạnh, gió mạnh và hay có mù nên thiên hạ không kéo nhau ồ ạt đến đây. Quang cảnh dọc đường từ Green Gulch đến Point Reyes nhìn có vẻ hiền hòa nhưng rời xe đứng trực tiếp bên đường ta mới cảm nhận hết sự gầm gừ của sóng biển và sức thốc của gió.



Point Reyes, cảnh vật đặc trưng (nhìn bên ngoài màu sắc rất đẹp, lên ảnh rất tiếc không còn được như thế):



3238920781_fe4d3a939c.jpg




Chúng tôi ghé khu đón khách viếng thăm, nghe nói có phòng trưng bày về địa chất vùng vịnh San Francisco rất đáng xem, nhưng nó đóng cửa vì trời đã về chiều. Chúng tôi đi thẳng hướng biển. Đường vắng hoe. Bất chợt có biển hướng North Beach. Chúng tôi đi theo mà không chắc còn bao xa. Khi đến cuối đường thì có một bãi để xe trống trơn. Ngăn bãi đỗ xe với bãi biển là một hàng rào gỗ đáng yêu nhường này:



3237732368_680aeab1d5.jpg




Bãi biển thì hoang sơ, chúng tôi đi dạo trong sóng biển và tiếng chim kêu:



3239759646_767754d82e.jpg




Đồi cát thoai thoải bên bờ biển, có một thân gỗ không biết trôi dạt từ nơi đâu đến, biết đâu từ bờ Đông Việt Nam dạt sang, bên trong thân gỗ đã cháy đen:



3238921015_f44bfc77e6.jpg




Cây rong biển (?) này dài phải hơn 2m, thân trơn tuột như lươn, có rất nhiều cây này dạt vào bờ:



3237732062_9a46d0e983.jpg




Chim mỏi về rừng tìm chốn ngủ:



3236892681_8e62b3e137.jpg
 
Chặng 3: Yosemite National Park



Vườn quốc gia Yosemite là nơi dừng chân tiếp theo của chúng tôi. Việc hình thành Yosemite ra sao tôi không kể ở đây, chỉ biết rằng trong những NP thuộc dãy Sierra Nevada, Yosemite là nơi nhất định phải đến bởi địa hình phong phú và cùng với nó là thiên nhiên muôn phần quyến rũ. Vì không thể đặt được chỗ cắm trại, chúng tôi đành lấy một Cabin không có nhà tắm riêng ở Curry Village nằm ở trung tâm của thung lũng Yosemite. Giá tiền hồi đó là 112 đô la một đêm chưa tính thuế giá trị gia tăng. Chỗ ở thì rất sơ sài, đêm ngày chuột chạy như điên, đồ ăn chúng tôi phải gói ghém cất treo dây để lũ chuột không mò vào được. Đường đi trong khu nghỉ rất tối vì vậy đồ vật tối quan trọng là một chiếc đèn pin. Nhà tắm và vệ sinh dùng chung cho cả khu và vào giờ cao điểm phải chờ đợi không khác gì thời bao cấp ở khu tập thể. Tuy nhiên những điều đó quá nhỏ bé so với thiên nhiên tuyệt vời ôm chúng tôi vào lòng.



Trên đường vào thung lũng, thấp thoáng xa xa là El Capitán màu trắng và Half Dome màu xanh:



3236893239_9afc152db7.jpg




Vào tới thung lũng thì thấy khói bay mù mịt, cây cỏ bị đốt cháy thế này:



3236893431_0a5f2c7434.jpg




Tưởng là cháy rừng, nhưng không phải, nhân viên vườn quốc gia tự đốt để bảo tồn nhịp sống bình thường của hệ sinh thái vườn. Mánh này theo thông tin từ khu hướng dẫn du lịch của vườn là do thổ dân sáng tạo ra. Thời gian đầu những người da trắng không hiểu, họ cấm thổ dân đốt rừng. Sau đó những thiên tai xảy ra đã làm họ phải cố gắng hiểu mục đích của thổ dân. Và bây giờ thì chính những người bảo vệ rừng đi đốt rừng, với một mục đích tốt. Một mặt là chủ định đốt thì sẽ chủ động khống chế được tầm lan tỏa của đám cháy, khác với để thiên nhiên tự đốt rừng, nhiều khi rất khó kiềm tỏa. Mặt khác, khói và tro là hai yếu tố cần thiết cho sự nảy mầm và kéo bền sức chịu đựng của các loài cây chủ yếu sống trong vườn. Ngay đối diện bãi cháy kia là một vách núi đá, nhìn kỹ sẽ thấy những tay leo núi đang hì hụi vượt độ cao và độ dốc (hình đã zoom hết cỡ):



3236893639_3374a6ef20.jpg




Đường dẫn ra suối:



3236893831_a7be67393f.jpg




Suối mùa nước cạn, trơ đá:



3236894481_92dc72296d.jpg




Có khúc nhìn như trong một khu vườn Nhật Bản:



3237734226_097f39acb4.jpg
 
Vị trí thung lũng, bốn bề bao bọc bởi núi rừng, nên sương khói mờ nhân ảnh thoắt ẩn thoắt hiện, hôm chúng tôi đến đêm trời đổ mưa to:



3237734374_6d822ca1de.jpg




Hôm sau ngủ dậy, trời đã ngớt mưa, chúng tôi quyết định đi leo thác Nevada Falls từ sớm với hy vọng là đường đi không quá đông người. Cũng may do thời tiết có vẻ không thuận lợi nên đường sá khá thoáng đãng. Dọc đường chim kêu vượn hú, nhưng không thấy bóng con gấu nào, dù biển cảnh báo cách giữ thức ăn và ứng xử nếu gặp gấu được nhìn thấy khắp nơi:



3237734096_5356e214f6.jpg




Chim to:



3237735532_9f3e77247e.jpg




Chim to nữa:



3236897077_cecf3d8468.jpg




Chim to to nữa:



3237738154_4af2876f30.jpg




Sóc to:



3236895561_783cc53c03.jpg
 
Phong cảnh nên thơ:



3237737062_d95b0aa8a8.jpg




Khi nắng lên:



3236897637_aaeddafeac.jpg




Rồi cũng đến được cái cầu nhìn lên cái thác ngút tầm mắt: cái tầng (có thể) nhìn thấy được là Vernal Falls, cao tít trên nữa mới là Nevada Falls:



3237734924_6c0a0ab950.jpg




Sau khoảng 1 tiếng leo trèo, có những đoạn khá trơn trượt, cuối cùng cũng nhìn thấy Vernal:



3237735126_1fc5279077.jpg




Dáng đứng Bến thác của cây Sequoia:



3236895975_23cfc2e99e.jpg




Nhìn cái hình này để hình dung về độ cao của nó:



3236896311_48b8e5d906.jpg
 
Cầu vồng ơi cầu vồng:



3236895205_a53b79c50e.jpg




30 năm trước mày có hùng dũng như thế không? (Cái này tôi không biết tên thật là gì, cứ gọi đại là Penis theo trí tưởng tượng



3236898499_3aa9d84cc0.jpg




Chúng tôi không đi tiếp lên Nevada Falls mà dừng lại ở đỉnh thác Vernal, nơi phong cảnh hữu tình và những con sóc rất dạn dĩ. Con to to ở trên là một trong bọn chúng.



Ngắm thiên nhiên nhiều quá, ngắm người chút thay đổi không khí: Đây là cao bồi thung lũng Yosemite, họ làm việc ở trại nuôi ngựa:



3236899355_d0f435f849.jpg




Ai kia ngồi mơ màng trên đỉnh Glacier Point, xa xa là Half Dome, xa nữa là dãy Sierra Nevada trải dài:



3236900433_b12d588461.jpg




Đường lên đỉnh Glacier Point, điểm cao nhất của Yosemite NP mà xe ô tô lên được, rất hay bị chặn. Khi thời tiết thất thường nguy cơ không được phép lên đỉnh càng cao. Thật may mắn trong 3 đêm ở đây, chúng tôi đã có một buổi chiều tuyệt diệu trên nóc nhà của Yosemite.



Ở lưng chừng núi, dòng sông băng đã làm nên thung lũng với hình thù ngày nay như thế này:



3237739416_431353275a.jpg




Half Dome phủ mây:



3236898965_a9ec4f3744.jpg
 
Thác Vernal Falls và Nevada Falls nhìn từ trên cao:



3236899773_20a2841692.jpg




Nai con lạc mẹ, lang thang giữa hồ Mirror Lake, bình thường nghe nói nước chảy lấp lánh nhưng thời gian đó không một giọt nước, nằm ngay dưới chân của Half Dome:



3237739804_23e1886d82.jpg




Còn đôi hươu này tìm gì nơi hơi người hơi xăng?



3237740900_b551837980.jpg




Hươu nai chim sóc rất nhiều, nhưng chúng tôi đã không gặp gấu ở Yosemite, thật tiếc. Tìm thì không thấy, số phận sẽ đem đến lúc bạn không ngờ tới. Chuyện gặp gấu sẽ kể sau. Lần tới, tôi kể bạn nghe chuyện rời khỏi Yosemite trong một ngày khó quên của cả chuyến đi.
 
Chặng 4: Rời Yosemite, thẳng hướng Mono Lake và Las Vegas



Tôi chưa nói về thời tiết ở thung lũng này. Ban đêm nhiệt độ xuống rất thấp, thường ở mức dưới 10 độ C. Vì thế dù đến Yosemite vào mùa ấm áp, bạn cũng cần mang thêm áo quần giầy tất đủ ấm. Chúng tôi rời thung lũng bằng lối Tioga Road, đi về phía Đông hướng Mono Lake. Nghĩa là chúng tôi đi từ chân núi lên tới đỉnh của Plateau Sierra Nevada cao 3000 m, rồi lại dần xuống núi thẳng hướng sa mạc chết chóc. Con đường Tioga này thường bị đóng cửa từ tháng 10 đến tháng 5 vì nguy hiểm do tuyết rơi rất dày.



Khi đó tháng Chín mới được 2/3. Trên đường đi tuyết rơi thế này:



3236900647_b71311bb00.jpg




Mây trời vần vũ:



3236900803_44bb52c797.jpg




Trước khi rời Vườn Quốc gia, tại Tuolume Meadows thì trời hửng nắng, chúng tôi nghỉ chân để khám phá một cái hồ trên đỉnh núi. Tên hồ là Dog Lake. Không có con chó nào, trên đường đi chỉ thấy những chú chim sâu nhỏ bé tắm táp trên cái hồ của chính nó giữa lối đi:



3236901297_f9a40c03df.jpg




Những xác chết của cây vẫn hiên ngang vươn mình:



3237742130_f85c600a50.jpg




Tôi thẫn thờ ngồi ngắm cảnh này, tưởng như đang ở Thụy Sĩ:



3236902023_3847c52b88.jpg




Nước trong veo, tôi đã uống vì quá khát nước. Hôm sau đau bụng không biết có phải vì nước hồ chó:



3236902323_8064602612.jpg
 
Rời Tioga Pass (3000 m), thời tiết nóng dần. Sau vài tiếng đi xe thì Mono Lake dần hiện ra:



3236902671_a02f106efd.jpg




Phía bên kia hồ, trời đang trút nước:



3236902825_df63db7071.jpg




Mono Lake (đã từng) là hồ cung cấp nước ngọt chủ yếu cho thành phố Los Angeles. Người ta đã dẫn nước đi vài nghìn cây số từ đây xuống LA. Chỉ trong vòng 60 năm 1941-2002, mặt nước hồ đã bị giảm 15 m. Những hình thù này đã từng ở trọn dưới nước mấy mươi năm trước:



3236903383_c5315b5bcf.jpg




Bây giờ Mono Lake có một phần thuộc địa phận quân đội Mỹ. Họ đã từng thử bom ở hồ này. Hồ là minh chứng cho sự xâm hại của con người vào thiên nhiên một cách quá mức. Phong cảnh Mono Lake không hề nên thơ mà vẻ đẹp của nó mang lại một cảm giác rờn rợn:



3269677037_4cb6dbb2fa.jpg




Ở dưới hồ nhìn lên:



3270498334_7e8edfa70e.jpg




Rời Mono Lake, con đường thiên lý lúc thì mây mù:



3237742956_a2b63274c2.jpg
 
Death Valley - Las Vegas



Đi qua những vùng đất khô cằn (tại Cathedral Gorge State Park):



3236903995_4ff6eaf429.jpg




Cathedral Gorge State Park từ trên cao:



3237744748_74f19d7a4e.jpg




Và, giữa sa mạc chết chóc nắng như đổ lửa, đường đi bỗng nhiên bị chặn bởi cảnh lụt lội. Bên kia là cảnh sát chặn đường ngăn mọi người vượt qua:



3236904433_26f117260e.jpg




Ai đã xem Into the Wild, sự kiện Alex Supertramp nằm ngủ trong xe ô tô bị lũ cuốn có lẽ là một kiểu thế này:



3236903827_219777327a.jpg




Và như thế, chúng tôi phải tìm đường khác nhờ sự trợ giúp của GPS để đến Las Vegas. Tôi sẽ không kể nhiều về Las Vegas. Chỉ nói ngắn gọn đó là một thành phố bạn nên đến một lần, thực ra là phải đến vì nó chắn giữa đường đi của bạn qua sa mạc chết chóc, nhưng rồi có lẽ không nên đến lần thứ hai, nếu bạn yêu thích tự nhiên hơn những thứ nhân tạo. Chúng tôi đã đi xem show ở đó. Tôi cũng đã chơi bạc ở đó, thắng bạc, nhưng rồi tôi quyết định hôm sau đem toàn bộ số tiền thắng được chơi tiếp cho đến khi không còn đồng tiền trời cho nào thì thôi. Tôi không muốn mang theo thứ gì thắng được từ thành phố này. Nếu có thứ gì trái ngược nhất với cái gọi là thiên nhiên thì đó là Las Vegas.



Bonus thêm hai tấm trong sảnh khách sạn Bellagio, Las Vegas. [Cám ơn cbnu đã sửa giùm tên khách sạn. Không hiểu sao trong đầu tôi chỉ có chữ Bellini mới lạ chứ.]

Hoa thủy tinh trên trần:



3269676771_88a2f8191f.jpg




Dòng sông táo dưới trần:



3270498522_8b762111d7.jpg
 
Zion NP



Trên đường đến Bryce Canyon, chúng tôi dừng chân ở Zion NP để làm một chuyến đi bộ ngắn chừng 1,5 km. Điểm xuất phát nằm ngay sau tuyến đường hầm dài nhiều cây số. Đường hầm một chiều, nên ở mỗi bên đầu hầm có một cô nhân viên dễ thương đứng chắn chỉ đạo hướng ô tô đi, phối hợp rất nhịp nhàng. Từ điểm xuất phát này có thể nhìn thấy Great Arch rất rõ:



3392379750_371d775b93.jpg




Đích đến là điểm Zion Canyon Overlook cho ta một cái nhìn toàn cục xuống thung lũng của Zion NP:



3392380186_f630d56d21.jpg




Trên đường còn có những cái Arch khác:



3391569463_cf3a3f1a7f.jpg




Mâm xôi:



3391569369_0445191736.jpg




Nhìn gần chút nữa những thớ vân:



3391569063_9f835672eb.jpg




Trời xanh như không thể xanh hơn:



3391568945_8641b5ee9a.jpg
 

meomun91

New Member
hay chia se them nhung kinh nghiem phuot o My cua cac ban cho moi n biet nhe. Go girls!
 
Top