• Đăng ký nhanh... Đăng nhập bằng Facebook

Ta ba lô trên đất Phật

tibet3217

Member
dscf6281.jpg
[/url]

Các chi tiết trang trí



dscf6263.jpg
[/url]



dscf6275.jpg
[/url]



dscf6260.jpg
[/url]



img0148.jpg
[/url]



Mahabodhi Temple by night



IMG_0172.jpg




IMG_0175.jpg
 

tibet3217

Member
... Năm 380 , Tháp Đại Giác được xây dựng lại sau sự tàn phá của những người Ấn Độ giáo quá khích . Sau khi tháp hoàn thành điều làm cho người ta quan tâm là nên để một tượng Phật như thế nào cho phù hợp với khung cảnh của Tháp , bao nhiêu người đã tạc nhưng đều không làm thỏa mãn những người xây tháp . Rồi một ngày nào đó , có một người thợ lạ lùng với trang phục rách rưới xuất hiện và xin được tạc tượng Phật mà không lấy thù lao . Người ấy chỉ xin phép được làm việc riêng , không bị ai quấy rầy và người ta chỉ có thể nhìn thấy tượng Phật sau một tuần trăng . Điều kiện lạ lùng đó đã khiến những người xây tháp đồng ý . Người thợ ấy sau khi làm lễ đã vào trong Tháp rồi đóng kín cửa không cho bất kỳ ai nhìn thấy . Hằng ngày đi ngang qua Tháp người ta chỉ nghe thấy tiếng đục đẽo bên trong . Bẵng đi mười ngày , người ta không còn nghe thấy gì nữa . Sốt ruột nên dù chưa đủ một tuần trăng , mọi người đã phá cửa xông vào thì không thấy người thợ đâu cả mà chỉ thấy một pho tượng đầy vẻ đẹp thoát tục ở giữa Tháp với chiều cao 2m nhưng một phần bên vai vẫn chưa hoàn thành . Người ta bàn tán với nhau rằng , ngượi thợ tạc tượng đó chính là hóa thân của Phật Di Lặc .



Chỉ là truyền thuyết nhưng nếu như có một lần nào đó trong đời , bạn được ngắm nhìn pho tượng Phật trong Tháp Đại Giác , tôi tin rằng bạn sẽ có cùng chung cảm giác với tôi rằng pho tượng ấy đã phản ánh hết tất cả cái thần của một đấng Đại Giác Ngộ . Pho tượng cao 2m bằng đá , phủ vàng đã thể hiện đức Budha trong tư thế ngồi thiền , mắt nhìn xuống với một dáng vẻ rất ung dung , tự tại .



Tôi chỉ có thể dừng trước tượng 2 phút để đảnh lễ và không chỉ có tôi mà hầu hết những người xung quanh tôi không phân biệt quốc tịch đều bị phong thái an lạc của đức Budha thu hút để rồi chảy nước mắt vì sung sướng và hạnh phúc .



Lúc chúng tôi đến Bodhgaya thì đang vào mùa lễ hội của người Tạng . Mahabodhi Temple thu hút rất nhiều các đoàn hành hương từ Sri Lanka , Bhutan , Tibet , Thái Lan , Mianma … Mỗi đoàn đều mang theo y ( áo của đức Buddha ) để dâng cúng . Một ngày , tượng đức Buddha được thay y khá nhiều lần để thỏa mãn niềm mong ước của các Phật tử . Và điều lạ lùng rằng , bất cứ y của đoàn hành hương nào khoác lên , tượng Phật vẫn không mất đi vẻ đẹp kì diệu , vẻ ung dung thoát tục có sẵn . Tôi đồ rằng , có lẽ đó là cách Đức Budha thể hiện tấm lòng từ bi quảng đại của Người với chúng sanh .



Bên phía Tây của tháp Đại giác là cây bồ đề đánh dấu nơi Đức Budha đã từng ngồi thiền định để tìm ra chân lý giải thoát . Cây bồ đề này không phải là cây bồ đề nguyên thủy . Sự giận dữ , niềm kiêu hãnh mù quáng và cả những cơn hờn ghencủa con người đã khiến cho cây bồ đề mà Đức Budha đã từng ngồi trải qua biết bao nhiêu sóng gió . Nó đã từng bị vua Asoka chặt để lấy gỗ làm lễ tế , rồi lại hồi sinh từ đám tro tàn . Sau đó lại bị chặt bởi con hờn ghen của hoàng hậu , vợ của Asoka trước sự mộ đạo của ông . Đến thế kỷ XVI , nó lại bị tàn phá trong cơn binh lửa của người Belgan . May mắn thay , trước đó , con gái của Ashoka đã chiết một nhánh mang sang Sri Lanka để trồng và sau này , khi khôi phục lại Thánh địa người ta đã mang một cành từ Sri Lanka về và trồng vào vị trí cũ .



Ngoài tháp Đại Giác , cây bồ đề này luôn là tâm điểm của các Phật tử hành hương . Luôn luôn có một số đông khách hành hương ngồi đọc kinh bên cạnh gốc bồ đề đã được rào kín . Trong một buổi chiều ngồi im lặng dưới gốc cây bồ đề tôi đã lần lượt được nghe kinh của nhiếu thứ tiếng . Đầu tiên là tiếng đọc kinh của người Tạng với những âm thanh thoát ra từ vòm họng nghe cứ như tiếng sóng vỗ vào những vách đá . Sau đó là những âm thanh theo nhịp 2/3 và tận cùng là âm a của người Thái , tiếng đọc kinh khá khẽ như tiếng rì rầm của người Bhutan …Những ngôn ngữ khác nhau , những bài kinh khác nhau nhưng tổng hợp lại , nó đã tạo ra một không khí đầy chất huyền bí và linh thiêng đủ để cho chúng ta cảm thấy mình bị trôi trong không khí đó một cách âm thầm .

Điều trần tục nhất mà tôi chứng kiến và sau đó cũng tham gia đó là nhặt những chiếc lá bồ đề rơi . Ngày chuẩn bị lên đường , bạn bè biết tin chẳng xin xỏ gì mà chỉ nhắn gửi rằng nếu được cho xin một chiếc lá bồ đề , nơi Đức Budha đã giác ngộ . Chỉ một chiếc lá rơi thì xá gì … ! , tôi hân hoan nhận lời để rồi khi đến Bodhgaya lại hối tiếc vì những gì mình đã hứa . Cây bồ đề ở Bodhgaya có cả ngàn lá nhưng không ai được quyền bứt cả ( nghĩ cũng phải , Phật tử nào cũng bứt lá thì còn gì là cây ) . Rất nhiều Phật tử ngồi cả mấy tiếng đồng hồ xung quanh gốc cây chỉ để mong chờ một cơn gió nhiệm màu lướt qua quét những chiếc lá vàng rơi vào người họ để họ có thể hân hoan giữ những chiếc lá đó như một báu vật của thánh tích . Và luôn tuần tiễu xung quanh gốc cây là một đạo quân khoảng năm sau chú nhóc Ấn Độ trong trang phục tu hành . Các chú không ngại bất kỳ việc gì , kể cả việc xông vào chỗ các Thầy Tây Tạng đang đọc kinh để nhặt những chiếc lá rơi rồi bán lại với giá 10 Rupees / chiếc .



Không cam tâm dùng tiền để mua lại một niềm tin , một niềm hạnh phúc , tôi dứt khoát từ chối các chú và bỏ luôn cả hai buổi chiều cuối cùng để rình rập xung quanh gốc cây khi các Thầy Tây Tạng kết thúc lễ . Tôi không thể diễn tả được cảm giác của mình khi cầm trên tay một chiếc lá bồ đề nguyên vẹn , rời khỏi cành rớt xuống trước mặt . Một cảm giác thật lạ lùng như mình vừa tìm thấy được một báu vật . Tôi áp chiếc lá ấy vào ngực nơi trái tim của tôi vẫn đang đập thình thịch trong diệu hoan ca mừng rỡ mà cảm thấy niềm hạnh phúc dâng trào .



tuongphat.jpg
[/url]

Tượng Phật trong Tháp Đại Giác ( Mahabodhi Temple )



img0134.jpg
[/url]



img0129g.jpg
[/url]

Dấu chân Phật



dscf6283.jpg
[/url]

Cội bồ đề linh thiêng



dscf6285.jpg
[/url]



img9816.jpg
[/url]

Lá vàng còn ở trên cây

Người mong lá rụng vào tay của mình .
 

tibet3217

Member
MONASTERIES TOUR



... Lang thang vào các ngôi chùa của các nước ở Bodhgaya cũng mang lại cho chúng ta nhiều cảm xúc thú vị .



Trưa ngày thứ hai tại Bodhgaya , chúng tôi lẳng lặng rời khỏi Kirty Guest House không chút luyến tiếc mặc cho tên reception kì kèo đòi hạ giá phòng để giữ chúng tôi ở lại . Chúng tơi chuyển sang Lumbini Hotel , nằm trong một con đường nhỏ cách Mahabodhi khoảng 10 phút đi bộ . Tuy hơi xa một chút nhưng bù lại , đây là một khách sạn 3 sao , tiêu chuẩn quốc tế . Những ngày lể cũa người Tạng đã kết thúc tạo điều kiện thuận lợi cho chúng tôi kì kèo trả giá và thuê được một phòng với giá 800 Rp trong khi bình thường phòng đó có giá 1500 Rp .



Và từ căn phòng của Lumbini ,chúng tôi đã được khuyến mãi thêm một điều rất tuyệt vời : Đó là mỗi sáng sớm chúng tôi được hân hạnh nghe thấy tiếng chuông của chùa Nhật . Đó là một thứ âm thanh trầm trầm , trong , khoan thai và dìu dặt lan nhẹ trong một bầu không gian tĩnh mịch của buổi bình minh . Nó luôn làm cho chúng tôi bừng tỉnh rồi sau đó có cảm giác rất rõ rằng tâm hồn của mình đang dần được thanh lọc .



Chúng tôi dành cả buổi chiều thứ hai để lang thang khắp các chùa tại Bodhgaya . Cảm xúc cuối cùng đọng lại là tinh thần Phật giáo đã được thể hiện qua kiến trúc xây dựng , nét điêu khắc của các quốc gia cực kỳ phong phú và đa dạng . Chắc chắn bạn sẽ sửng sốt trước những pho tượng Phật đẹp lộng lẫy của chùa Tạng , rực rỡ của chùa Bhutan . Bạn sẽ thán phục ánh nắng lung linh trong chánh điện của chùa Thái được phản chiếu từ vô số kính màu , sẽ cảm thấy lòng mình mềm đi trước cửa chùa Nhật với chánh điện gỗ đơn sơ nhưng đầy chất Thiền , với hàng hoa sao nhái buồn buồn phất phơ trong gió nhẹ ….



Điểm cuối của cuộc dừng chân là chùa Viên Giác , một ngôi chùa do Việt kiều ở Đức xây dựng . Trước sân là hình ảnh của chùa Một Cột được dựng lại bằng mây tre như một điểm nhấn nhưng nó không làm tôi xúc động vì tôi cảm thấy chùa Một Cột lẻ loi và cô đơn quá trên nền gạch sáng choang . Tôi ước gì bước qua cánh cửa chùa là một ao sen , và ngôi chùa Một Cột chỉ thật sự là biểu tượng của Việt Nam khi nó nằm chìm , xen giữa những cánh sen hồng một màu thanh khiết . Tôi ước gì , Tam thế Phật ở chánh điện không vàng rực lên để tôi có thể nhận ra đó là tượng Phật Trung Quốc . Thoáng nghĩ đến các pho tượng Phật ở chùa Tây Phương mà tôi đã từng được đích thân chiêm ngưỡng và quỳ lại với một niềm tự hào mạnh mẽ rằng , ông cha ta có một tài năng thật sự trong nghệ thuật điêu khắc , tôi thoáng chút ngậm ngùi .



img0226u.jpg
[/url]

Chùa Bangladesh là chùa nghèo nhất , không có chánh điện . Chỉ có một tượng Phật lớn nằm chơ vơ giữa một khu đất trống trải



img0018e.jpg
[/url]

Kế bên chùa Bangladesh là chùa Thái , to lớn và sáng như một viên ngọc trắng



chanhdienchuathai.jpg
[/url]



Chánh điện chùa Thái



chuathai.jpg
[/url]

Ánh sáng trong chánh điện
 

tibet3217

Member
tamthechuatrungquoc.jpg
[/url]

Ngay ngã quẹo vào Mahabodhi Temple là chùa Trung Quốc . Đây là tượng tam thế trong chánh điện



chanhdienchuatang.jpg
[/url]



Và kế bên chùa Trung Quốc là chùa Tạng với lối kiến trúc đặc thù . Đây là chánh điện của chùa Tạng



img9962.jpg
[/url]



Đối diện với chùa Trung Quốc có một con đường nhỏ . Chùa Nhật Bản nằm ở cuối con đường đó



img9954.jpg
[/url]



Tháp chuông chùa Nhật Bản



chanhdienchuanhat.jpg
[/url]



Chánh điện chùa Nhật



tuongphat.jpg
[/url]



Sau lưng chùa Nhật là một tượng Phật lớn cùng với 18 vị đại đệ tử của Ngài



img9981.jpg
 

tibet3217

Member
img9966g.jpg
[/url]



Kế bên chùa Nhật là chùa Bhutan



img0214g.jpg
[/url]



Chánh điện chùa Bhutan



img0110j.jpg
[/url]

Chùa Viên Giác



img0095crc.jpg
[/url]



Chánh điện chùa Viên Giác
 

tibet3217

Member
RAJGIR ( LINH THỨU SƠN ) VÀ NALANDA



.... Ngày cuối cùng tại Bodhgaya chúng tôi quyết định thuê xe di Linh Thứu Sơn và Nalanda . Những thánh tích Phật giáo cách Bodhgaya khoảng 70 Km . Đi Rajgir và Nalanda đều có xe bus với giá rất rẻ nhưng thời gian chờ đợi rất lâu và nhồi nhét kinh hoàng . Chúng tôi lang thang ra bến taxi trước Mahabodhi Temple để tìm xe và trả giá . Mất một thời gian khá lâu , lượn tới lượn lui , kể cả quay về khách sạn để hỏi , chúng tôi mới ưng ý cái giá 600 Rp cho chuyến đi từ 7 giờ sáng đến 3 giờ chiều đến Rajgir ( núi Linh Thứu ) và Nalanda .



Đúng 7 giờ sáng , xe đón chúng tôi tại khách sạn . Xe đánh một vòng xung quanh Mahabodhi Temple rồi chạy dọc theo con đường nhỏ đầy bụi men theo sông Nairanjana đã cạn khô trơ cả đáy . Gần cả 2 tiếng đồng hồ sau đó , xe đưa chúng tôi băng qua những con đường giữa những cánh đồng trồng cải đầy hoa . Và khi chúng tôi bắt đầu nhìn thấy ngọn núi đá mờ mờ đằng xa thì phong cảnh hai bên đường cũng bắt đầu thay đổi với những bụi cây thưa thớt và những mảnh đất khô cằn . Nhưng có một điều không hề thay đổi đó là những thị trấn nghèo nàn phủ đầy bụi , những con người Ấn Độ còm cõi và đông đúc lặng lẽ trong một nhịp sống chậm rãi âm thầm ….



Xe dừng tại khu cáp treo để lên đỉnh Linh Thứu . Chúng tôi mua vé khứ hồi với giá 120Rps/vé. Đó là một số tiền lớn nên người đi cáp khá ít . Dù vậy chúng tôi vẫn phải len lỏi theo 3 vòng rào sắt mới vào được đến nơi lên cáp .



Cáp treo núi Linh Thứu là một loại cáp treo kì lạ nhất trong tất cả cáp treo mà tôi đã từng đi . Tôi không biết nó được xây dựng từ khi nào nhưng rõ ràng nó là một thách thức với tất cả những người phụ nữ yếu tim . Tuyệt đối không thể dùng chữ an toàn để mô tả về cáp treo tại đây khi nó chỉ đơn thuần là những chiếc ghế sắt được nối trên cáp . Bạn phải đứng sẵn ở vạch được vẽ trên nền xi măng , hơi nghiêng người và khi cái ghế sắt ( cabin cáp treo ) trờ tới , bạn phải xoay người lại ngồi phóc lên chiếc ghế đang trên đà bay thẳng về phía trước . Sau khi bạn đã yên vị , cách đó khoảng vài bước chân là một người đợi sẵn với nhiệm vụ gạt thanh sắt chắn giữa cái ghế để bạn có thêm chút xíu cảm giác hoang tưởng rằng vịn vào thanh sắt đó mình sẽ an toàn hơn. Rồi chiếc ghế đột nhiên bay lên , bạn sẽ thấy mình chơ vơ giữa rừng cây , giữa những tảng đá xám lởm chởm bên dưới. Nhưng rồi cảm giác lo lắng đó sẽ tan biến sau vài phút nhường chỗ cho một cảm giác phấn khích. Chưa bao giờ bạn gần gũi với thiên nhiên đến thế , chưa bao giờ bạn đang trôi trên một không gian với đôi chân đung đưa ngoài không trung và hít thở đến tận cùng bầu không khí thoáng đãng đang tràn ngập xung quanh .



Sau khoảng 15 phút đi cáp , điểm dừng là Tháp Hòa Bình do Nhật Bản xây dựng trên đỉnh núi . Tháp có hình tròn được sơn màu trắng trông đồ sộ nhưng thanh thoát . Ấn tượng nhất là cái cổng được làm theo kiến trúc của cồng Thần Đạo Nhật Bản . Trên đỉnh núi lãng đãng mây trời, cái cổng đó càng làm tăng thêm chất Thiền ….



Kế bên Tháp Hòa Bình là một ngôi chùa nhỏ của người Nhật , phần chánh điện được trang hoàng khá đơn giản theo phong cách Nhật . Đang giờ hành lễ , một thầy ngồi bên chiếc trống lớn luôn tay gõ từng nhịp đều đặn , miệng đọc lớn một câu chú ( giống như Niệm Phật ở Việt Nam ) . Các đoàn khách hành hương lẳng lặng xếp hàng lễ Phật rồi đến kế bên Thầy để thầy cho lộc chùa là những viên đường nhỏ nhắn xinh xắn như những ngôi sao nhỏ . Có lẽ Thầy biết việc leo núi dễ làm người ta mau mệt và những viên đường kia sẽ giúp người ta mau lại sức . Tôi vốn đã ngưỡng mộ người Nhật , sau việc này càng ngưỡng mộ thêm . Làm sao họ lại tinh tế như thế trong việc thu phục tình cảm của mọi người …. ?



Chúng tôi không có duyên với Linh Thứu Sơn . Đặt chân lên đến tháp Hòa Bình , chúng tôi cứ nghĩ đó là đỉnh Linh Thứu , nơi đức Budha đã từng giảng những bài kinh quan trọng nhất , và cũng là nơi xuất phát câu chuyện “ Niêm Hoa vi tiếu “ mà sư phụ của tôi đã kể khi tôi hỏi vì sao tượng Phật ở Tuệ Quang nói riêng và dòng Thiền Trúc Lâm nói chung lại cầm hoa sen . Lang thang khoảng nửa tiếng đồng hồ ở đó chúng tôi quyết định đi cáp xuống để còn kịp qua Nalanda . Mãi sau này chúng tôi mới biết , nơi chúng tôi đặt chân đến không phải là đỉnh Linh Thứu mà là đỉnh Kì Xà Quật . Từ đỉnh Kì Xà Quật đi sang đỉnh Linh Thứu và các hang động , nơi tu tập của các vị Ananda , Mục Kiền Liên là một quãng đường khá xa .



Rời khỏi Linh Thứu Sơn , chúng tôi sang Nalanda trong cái nắng đổ lửa . Cái nắng nóng đã làm chúng tôi xuống sức một cách nhanh chóng nên sự hào hứng với Nalanda , trường Phật hoc đầu tiên , nơi sản sinh ra những danh tài Phật học như Vô Trước , Đường Huyền Trang …. , đã giảm đi rất nhiều . May mắn thay , sau khi mua vé 100Rps / người chúng tôi hân hoan bước trên con đường dẫn vào khu phế tích xanh rì một màu xanh của hàng cây vô ưu tươi tốt và một bãi cỏ lớn



Khu phế tích khá rộng với những bờ tường đỏ gạch , những bậc thang rêu phong , những chiếc giếng sâu hun hút và những đường diềm trang trí , những hoa tiết điêu khắc làm tôi như tê liệt vì một cảm giác ngưỡng mộ . Không còn nghi ngờ gì nữa , chắc chắn đây đã từng là một trường Phật học to lớn và vĩ đại nhất thế giới .



Đáng tiếc là với vốn kiến thức ít ỏi của mình , chúng tôi không thể bắt những phế tích kia kể cho chúng tôi nghe những câu chuyện thú vị liên quan đến lịch sử Phật giáo . Đành núp trong bóng râm đứng thở và nhìn mãi ra những phế tích đang nằm im lìm mệt mỏi giữa buổi trưa hầm hập nóng .



Điểm nhấn cuối cùng ở Nalanda làm tôi nhớ mãi lại không liên quan đến Phật giáo . Trên đường quay trở ra , chúng tôi thấy một đoàn học sinh cấp 3 đi vào . Các em đứng xúm xít xung quanh một người Thầy đang sang sảng kể một câu chuyện gì đó nghe rất chăm chú , nhiều em ghi chép rất cẩn thận . Tôi nghĩ chắc là một giờ học ngoại khóa của học sinh . Hỏi ra mới biết đó là giờ học lịch sử . Nghe xong , tôi thoáng nhớ đến những giờ lịch sử tôi phải giảng chay , việc tôi phải giành giật với nhiều đồng nghiệp để có thể dẫn học sinh xuống phòng nghe nhìn để cho các em xem phim , xem hình , để hứng thú hơn với môn lịch sử mà chạnh lòng xót xa ….



Về nước , trong giờ lịch sử đầu tiên , tôi nói với các em học sinh của mình … “ Hãy đi , đi ra khỏi Việt Nam một lần thôi , các con sẽ thấy mình sẽ trở thành một con người khác …. Kể cả kiến thức và tư duy … ! “



hinh1c.jpg




Đường đi Rajgir băng qua những cánh đồng cải vàng vàng



hnh2.jpg
[/url]



... Băng qua những khu ổ chuột đầy rác



hinh3.jpg
 

tibet3217

Member
hinh4.jpg




Đường bộ lên đỉnh Linh Thứu Sơn



hinh5.jpg




Cáp treo lên đỉnh Linh Thứu



hinh5.jpg




hinh6.jpg




Tháp hòa bình trên đỉnh Kì Xà Quật



hinh8.jpg




Tượng Phật trên tháp Hòa bình



hinh9.jpg




Cổng thần đạo trên đỉnh
 

tibet3217

Member
hinh10.jpg




Tiếng niệm Phật trong gian chùa Nhật làm cho không gian đỉnh núi nhuộm đầy chất Thiền



hinh11.jpg




Đường vào phế tích Nalanda



hinh12.jpg




Những bức tường đỏ như thế này cho ta biết ngày xưa đây là một tu viện to lớn



hinh13.jpg




Dấu thời gian



hinh14.jpg


Phế tích này từng là một chánh điện rộng lớn
 

soi1016

New Member
Hay lắm !!! Nhưng mà ko an toàn ... chỉ thixh hợp khám phá nhất là dành cho mấy a , mấy chú ... ko ghé Taj mahal .. đi Ấn tôi nghĩ là có dịp nên thử !
 
Top