• Đăng ký nhanh... Đăng nhập bằng Facebook

Trường Sa ... viết về nơi tôi đã một lần đến

VietGaz

New Member
Trường Sa ... viết về nơi tôi đã một lần đến



Trước hết tôi rất xin lỗi vì lời hứa viết ngay về chuyến đi của tôi để chia sẻ cùng các bạn những cảm nhận của cá nhân trong chuyến đi Trường Sa vừa rồi. Thật đáng tiếc vì thời gian vừa rồi quá nhiều việc cần giải quyết nên tôi chưa thể làm được, tuy vậy những cảm nhận trong chuyến đi này vẫn còn in đậm trong tôi không hề phai nhạt. Tôi luôn tin rằng mình có thể viết lại vào bất kỳ thời gian nào.



Hôm nay cho phép tôi quay lại diễn đàn, chia sẻ cùng các bạn những cảm nhận của cá nhân về chuyến đi với tôi đó là lịch sử. Những bài viết này, khi nhận được góp ý của các thành viên và bạn bè tôi sẽ gửi tặng các chiến sỹ, thủy thủ mà tôi đã rất ngưỡng mộ.



Có một điều tôi luôn mong muốn và chúc cho các bạn đang nuôi dưỡng ước mơ cháy bỏng "ra với Trường Sa" đó là hãy đừng dừng lại, tiếp tục ước mơ rồi một ngày ước mơ sẽ thành sự thật như chính ước mơ của tôi. Chỉ có điều rằng đó không phải là cuộc dạo chơi đơn giản, đó là thử thách các bạn phải vượt qua, nhưng tôi cam đoan đó thực sự là điều thú vị mà trong đời hãy cố gắng để được một lần cảm nhận.



Trong những bài viết của tôi, xin phép sẽ không đưa tên từng người cụ thể, hãy coi như tôi đang viết về các anh những người con của tổ quốc, đang hiến dâng tuổi trẻ của mình cho nhiệm vụ cao cả thiêng liêng "Giữ toàn vẹn vùng biển thiêng liêng của Tổ quốc". Xin được cảm ơn tất cả những người đã cho tôi cảm hứng để viết được loạt bài này, và cũng xin được cảm ơn các bạn đã đọc và góp ý giúp tôi có cơ hội hoàn chỉnh hơn.



Cảng Lữ đoàn 125, nơi chúng tôi khởi hành ra Trường Sa:

canglu125.jpg




Tàu Trường Sa 19 bắt đầu rời cảng:

truongsa19rky.jpg




Những con sóng bắt đầu đón tàu chúng tôi:

songa.jpg




song1.jpg




Bình minh trên Biển Đông:

binhminh.jpg




binhminh1.jpg
 

VietGaz

New Member
Những chiến hạm cùng chúng tôi ở Trường Sa:

chienham.jpg




chienham1.jpg




Đảo Trường Sa mảnh đất thiêng liêng của Tổ quốc:

truongsa.jpg




TRƯỜNG SA 19 VÀ LỜI TIỄN HẢI LỘ BÌNH AN



Hôm tôi nhận được tin mình đã có tên trong danh sách đi Trường Sa, cảm giác lúc ấy thật khó tả : vui mừng, lo lắng, bồn chồn ... quả thật là đứng ngồi không yên. Một trong những điều tôi lo lắng nhất đó là lỡ không được đi vào phút cuối cùng! Quả thật tôi bồi hồi cho chuyến đi Trường Sa hơn rất nhiều so với chuyến đi Hoa Kỳ trước đó. Vì công việc tôi đã từng làm việc trong khá nhiều lĩnh vực, trong đó có hơn 200 giờ bay kỹ thuật ở độ cao dưới 2km, lắc dằn giống như đang đi xe u oát trên đường xấu, vậy mà mọi người vẫn cảnh báo với tôi rằng đi Trường Sa còn vất vả hơn thế. Tôi mong ước được ra Trường Sa, tôi mong ước được ra với đại dương, được lênh đênh trên biển, được thấy nỗi nhọc nhằn vất vả mà những người đi biển đang đối mặt hàng ngày và thử xem khả năng chịu đựng gian khổ của mình tới được đâu!



Đoàn chúng tôi có hai chiến sỹ được giao nhiệm vụ vào Vũng Tàu trước hai ngày để chuẩn bị đồ đạc cần thiết cho chuyến đi, còn chúng tôi sẽ có mặt ở Vũng Tàu một đêm trước ngày khởi hành. Chúng tôi đáp chuyến bay 6 giờ 30 sáng của Việt Nam Airlines vào TP. Hồ Chí Minh và có mặt ở Vũng Tàu vào buổi chiều, đoàn chúng tôi được bố trí ở trong nhà khách Lữ đoàn 175 cùng với đoàn Văn công Hải quân. Cả buổi tối hôm đó, tôi chỉ mong sao được thủ trưởng điều động vào trong cảng để ngắm con tàu mà tôi sẽ được cùng ra khơi vào sáng ngày hôm sau. Nhưng khi họp đoàn, thủ trưởng chỉ thông báo ngắn gọn sẽ xếp hàng của chúng tôi lên tàu vào buổi sáng ngày hôm sau, kết quả là suốt đêm hôm đó tôi thao thức mãi không ngủ được chỉ mong sao trời nhanh sáng để được vào cảng.



Cuối cùng thì cũng đến giờ vào cảng, 8 giờ sáng chúng tôi bắt đầu xếp hàng lên xe ô tô để chuyển vào khu vực cảng của Lữ đoàn 125. Tới nơi, thủ trưởng chỉ con tàu mang số hiệu Trường Sa 19 và nói với chúng tôi kia là tàu sẽ đi Trường Sa, sau vài phút ngắm nghía tôi bắt đầu bước chân lên cầu để sang mạn tàu, thuỷ thủ trên tàu cũng đang hối hả xếp nốt những thùng thực phẩm cuối cùng. Cũng phải mất gần hai tiếng đồng hồ chúng tôi mới chuyển hết hàng xuống tầng dưới cùng, nơi chúng tôi sẽ tạm trú trong suốt hành trình. Khi chúng tôi sắp xếp xong hàng cũng là lúc trên cầu cảng xuất hiện thêm các đoàn công tác khác: Đoàn của Đài truyền hình Việt Nam với cơ man nào là trang thiết bị, mãi sau này tôi mới biết đó là toàn bộ êkíp làm chương trình Chúng tôi là Chiến sỹ, rồi đoàn Văn công Hải Quân với rất nhiều diễn viên nữ, bụng bảo dạ chuyến đi này chắc sẽ vui đây. 10 giờ, tất cả thuỷ thủ đoàn và các đoàn công tác đã có mặt trên tàu và được triệu tập đến buổi họp ngắn tại khu vực boong chìa (phần ô văng đua ra từ tầng hai ngay trên nắp hầm hàng). Chúng tôi được thông báo những quy định chung, nhiệm vụ của tàu, thuỷ thủ đoàn và các đoàn công tác có mặt trên tàu. Theo đó, chỉ huy trưởng của tàu đồng thời là trưởng đoàn công tác là Phó chính uỷ Vùng 4 Hải quân, một thuyền trưởng, một chính trị viên tàu và hai thuyền phó cùng thuỷ thủ đoàn. Quân số trên tàu là hơn 70 người trong đó thuỷ thủ đoàn gồm 32 chiến sỹ. Chúng tôi được thông báo về nhiệm vụ chính của tàu là vận chuyển 1 nghìn tấn hàng ra Trường Sa kết hợp đưa bốn đoàn công tác ra đảo bao gồm: Đoàn VTV3 và người thân chiến sỹ, đoàn Văn công Hải quân, đoàn Cục Bản đồ Bộ Tổng Tham Mưu, đoàn Trung tâm Nhiệt đới Việt Nga. Chúng tôi cũng được phổ biến các quy định an toàn trên tàu, nội quy sinh hoạt, chế độ báo cáo quân số hàng ngày. Và tất cả các thành viên trong đoàn công tác đều hết sức cảm động khi biết rằng: Thuỷ thủ đoàn tàu Trường Sa 19 được lệnh nhường tất cả các buồng ngủ cho các đoàn công tác, thuỷ thủ sẽ ngủ bằng võng ngoài ngoài hành lang và boong chìa. Để đảm bảo bữa ăn hàng ngày cho các đoàn công tác, chỉ huy Vùng 4 Hải quân cũng đã bổ sung cho tàu nhóm cấp dưỡng gồm 5 chiến sỹ. Chúng tôi được lệnh nhổ neo vào lúc 11 giờ và dự kiến sẽ đến Trường Sa sau 48 giờ - Lời cuối cùng của buổi họp mà chúng tôi nhận được từ Trưởng đoàn công tác đó là lời chúc: ‘chúc các đồng chí hải lộ bình an’.



Đúng 10 giờ 30 thuỷ thủ đoàn được lệnh chuẩn bị nhổ neo, tất cả đều mặc quân phục chỉnh tề, riêng nhóm neo và dây ở mũi tàu còn phải khoác thêm áo phao cứu nạn. Các tàu cặp mạn với Trường Sa 19 đều đã rời mạn, di chuyển đến vị trí mới nhường một lối vừa đủ để Trường Sa 19 quay mũi, trên buồng lái thuyền trưởng bắt đầu nhiệm vụ chỉ huy của mình. 11 giờ đúng những sợi dây chão lớn, mối liên kết duy nhất giữa tàu và bờ cảng cũng đã được thu hết lên tàu, Trường Sa 19 từ từ rời bờ cảng sau ba hồi còi dài chào tạm biệt. Tất cả các thành viên có mặt trên tàu đều đứng hết ra mạn để vẫy tay tạm biệt đất liền, chứng kiến động tác quay mũi rời cảng và tránh phao tiêu phía bên bờ đối diện được thuyền trưởng chỉ huy một cách hoàn hảo, tàu rời khỏi cảng được chừng 1 hải lý lại nhận được ba hồi còi chào tạm biệt của một tàu mang số hiệu Trường Sa khác đang buông neo bên mạn phải, tiếng còi dài mạnh mẽ như một lời chúc may mắn Trường Sa 19. Chúng tôi đã bắt đầu cuộc hải trình 48 tiếng với tàu Trường Sa 19 như vậy đó.
 

VietGaz

New Member
TRƯỜNG SA 19 VÀ LỜI TIỄN HẢI LỘ BÌNH AN (TIẾP)



Mãi đến khi thành phố Vũng Tàu chỉ còn là một vệt dài phía đuôi tàu tôi mới quay về cabin của mình dưới tầng một. Tầng một là tầng thấp nhất và là nơi ít bị lắc ngang nhất ở trên tàu nhưng đổi lại đây lại là nơi ồn nhất và luôn hôi nồng mùi dầu máy. Đoàn chúng tôi có 5 người được bố trí ở trong một cabin có bốn giường tầng, đón chúng tôi là những chủ nhân của cabin này trong đó có một bạn là y tế duy nhất trên tàu, ba thành viên còn lại đều là ba lái chính. Ngoại trừ chính trị viên tàu là người lớn tuổi, còn lại thủy thủ đoàn đều là những thanh niên còn rất trẻ và rất dễ thương, những chàng trai da sạm nắng gió biển khơi, rắn chắc nhưng lại ngại ngùng trước sự có mặt của nhiều chị em trên tàu, tất cả đều nói rằng đây là chuyến đi biển đặc biệt nhất của tàu Trường Sa 19. Tôi bắt đầu làm quen với thuỷ thủ đoàn và chui vào mọi ngõ ngách của tàu, từ buồng máy lên buồng lái, từ đuôi tàu lên mũi tàu, từ nhà bếp đến nhà ăn. Càng về chiều sóng biển càng lớn hơn, mặc dù tàu đã chất đủ tải nhưng qua ô cửa sổ tròn trong cabin, con tàu lao xuống đáy sóng rồi lại ngóc đầu lên, những con sóng lớn tràn qua làm nhạt nhoà ô cửa kính trong nắng chiều vàng rực trên biển.



Chúng tôi bắt đầu bữa ăn tối lúc 6 giờ, hầu hết các thành viên nữ đã bắt đầu có biểu hiện mệt mỏi. Cảm giác ngồi ăn trên tàu khi ở ngoài khơi cũng rất đặc biệt, bạn sẽ được ngồi ăn trong tiếng ầm ĩ của động cơ tàu, trong tiếng ầm ào của sóng biển, trong tiếng cười đùa huyên náo của những thành viên còn khoẻ mạnh và thật đặc biệt, mặc dù trên tàu không phải làm gì những nếu không say sóng thì cảm giác đói đến rất nhanh và bữa ăn nào cũng thấy ngon miệng, tất nhiên là không phải là sóng gió cấp 6 cấp 7 rồi nhé. Bạn có đi tàu mới thấy được cái vất vả của những người cấp dưỡng, vì số người trên tàu Trường Sa 19 đông nên phải chia làm ba khu ăn: Trong nhà bếp, ngoài lan can tầng 1 và trên boong chìa, chỉ cần mang được đồ ăn lên và dọn dẹp sau bữa ăn đã không phải nhiệm vụ đơn giản rồi, nhất là điều kiện sóng to gió lớn. Ngoại trừ nhà ăn ra, hai khu ăn còn lại cũng là khu mắc võng của các thuỷ thủ nên mỗi khi đến giờ ăn, tất cả anh em lại tháo bỏ và thu gọn ‘giường ngủ’ của mình lại để nhường chỗ cho hành khách đi tàu.



Buổi tối đầu tiên trên tàu quả là khó ngủ với tôi, phần vì cảm giác bồng bềng đung đưa lạ lẫm, phần vì háo hức ngắm trời biển về đêm và đợi tàu chạy ngang qua khu vực khai thác dầu khí. Tôi đã thức gần hết đêm với ba lần đổi ca hàng hải (mỗi ca hàng hải kéo dài 3 tiếng đồng hồ) đều có mặt trên buồng lái. Buồng lái tàu Trường Sa 19 không được trang bị những hệ thống dẫn đường thế hệ mới như ECS hay ECDIS, hải đồ giấy và chiếc máy định vị vệ tinh GPS được sử dụng để lập hải trình, tính toán góc phương vị để điều khiển tàu bám sát hải trình đã lập. Biển đêm sẫm màu, hoa tiêu phải căng mắt về phía trước và màn hình radar mà quan sát và xử lý tình huống. Đã rất nhiều lần đi tàu ở nước ngoài (tất nhiên chỉ đi ven bờ trên các tàu thử nghiệm), tôi thấy công việc điều khiển tàu đối với họ sao đơn giản thế, hải đồ giấy chỉ còn là thứ để kiểm tra đối chiếu, người láu tàu được trang bị một màn hình lớn chạy ECS hoặc ECDIS với hải đồ điện tử làm nền, vị trí của tàu luôn được thông báo bằng một chấm sáng trên nền hải đồ biết tự động điều chỉnh độ sáng dựa theo giờ mà máy tính cung cấp, chấm sáng này luôn có các thông tin đi kèm như hướng và tốc độ dịch chuyển, điểm dẫn đường kế tiếp, thời gian cần để đến điểm đó, thông tin về các tàu đang di chuyển trong khu vực lân cận, ranh giới các quốc gia trong khu vực, độ sâu tại vị trí tàu đang đi qua, các khu vực nguy hiểm trong suốt hải trình … và người lái tàu chỉ việc đưa ra quyết định dựa trên những thông tin liên tục, thời gian thực và trực quan này. Nhưng trên tàu Trường Sa 19 công việc không đơn giản như vậy, không có hệ thống máy tính dẫn đường, lộ trình được vạch và tính toán trên hải đồ giấy và được hoa tiêu thông báo trực tiếp cho người lái tàu, vị trí và tốc độ di chuyển của tàu có thể quan sát được qua màn hình đen trắng của máy định vị vệ tinh GPS Coden treo ngay trên bàn đọc hải đồ. Tôi biết, chỉ cần cải tạo một chút thôi công việc trên buồng lái của tàu Trường Sa 19 sẽ bớt vất vả đi rất nhiều và quan trọng nhất các anh luôn biết được rằng tàu mình đang nằm ở trên vùng biển nào một cách chính xác nhất. 10 giờ đêm chúng tôi cùng nhau ngồi ăn đêm là nồi chè đỗ xanh thơm phức, hôm đó nhằm đúng ngày rằm, mặt trăng tròn vành vạnh trên cao, ánh sáng soi rọi xuống mặt biển như dát bạc, những con sóng va vào mạn tàu vỡ oà cùng với ánh trăng. Tôi ngồi nói chuyện với anh em thuỷ thủ tới gần sáng với đủ thứ chuyện trên đời, chuyện về biển, chuyện vệ những nhiệm vụ các anh được giao, chuyện về những chuyến bám biển theo dõi tàu xâm phạm đáng nhớ, chuyện về những đàn cá heo các anh vẫn gặp, chuyện những đêm tối trời dừng tàu thả trôi để câu cá câu mực … với tất cả lòng cảm phục, trong tôi, họ thực sự là những người hùng. Tôi đã được nhìn tận mắt, rất gần toàn bộ khu vực giàn khoan dầu khí về đêm, ánh điện và ánh lửa đốt khí đồng hành sáng rực cả một vùng biển, những dàn khoan cao sừng sững trên biển, hàng chục chiếc tàu dàn hàng vây quanh, nhìn cả khu vực không khác gì một thành phố nổi sầm uất giữa biển khơi. Tôi về cabin lúc đã gần sáng, anh em thuỷ thủ nằm ngủ ngon lành ngay trên buồng lái, tiếng tíc tè điện đàm vẫn đều đều vọng ra, tôi bước xuống cầu thang, trên hành lang kín võng, ngoài boong chìa cũng vậy. Ngả lưng xuống giường tôi thấy cay cay nơi sống mũi. Tôi viết lại những dòng này, có thể các anh trên tàu không bao giờ đọc được nhưng hãy coi đó là lời cảm ơn mà tất cả những thành viên trong đoàn gửi tới các anh, những thuận lợi mà các anh đã dành lại cho chúng tôi trong suốt hành trình ra với Trường Sa.



Sau 48 tiếng lênh đênh trên biển, tàu Trường Sa 19 đã đưa tất cả hành khách của mình đến đảo Trường Sa. Những ngày trên đảo, mặc dù công việc bộn bề nhưng ngày nào chúng tôi cũng dành thời gian để đứng nhìn về phía tàu Trường Sa 19 đang hối hả dỡ hàng trên bờ cảng, thủy thủ đoàn chắc cũng đang mong chúng tôi về với tàu. Chúng tôi cùng thuỷ thủ đoàn lại có một buổi tối liên hoan cùng nhau trên tàu vào buổi tối thứ hai mà tàu neo tại Trường Sa, hôm đó tất cả chúng tôi đều cùng nâng cốc chúc mừng nhau và vui vẻ đến nửa đêm trước khi rời tàu về lại trên đảo.
 

VietGaz

New Member
TRƯỜNG SA 19 VÀ LỜI TIỄN HẢI LỘ BÌNH AN (CUỐI)



Ba ngày sau chúng tôi nhận được lệnh rời Trường Sa, Trường Sa 19 lại làm nhiệm vụ đưa chúng tôi về với đất liền. Giờ chia tay, tất cả chúng tôi xếp hàng dọc mạn tàu để chia tay với đảo thân yêu, trên bờ là các chiến sỹ đảo Trường Sa, dưới mạn tàu là các thành viên đoàn công tác và thuỷ thủ tất cả cùng hát vang ca khúc Hát mãi khúc quân hành, có rất nhiều người đã khóc khi chia tay. Lúc Trường Sa 19 từ từ rời bờ cảng, tiếng gọi người thân của một chiến sỹ vang lên trong đêm tối, lan rộng trên mặt biển càng làm cho mọi người cảm động hơn, tàu từ từ quay mũi hướng vào đất liền. Rời khỏi Trường Sa khoảng một giờ đồng hồ, tàu chúng tôi đi vào vùng thời tiết xấu, con tàu bắt đầu lắc dữ dội bởi sóng lớn, mưa nặng hạt thêm vào đó toàn bộ hàng đã được bốc hết, tàu không tải nhẹ và lắc lư mạnh hơn. Mọi người bắt đầu thấm mệt và say sóng, sau hai tiếng đồng hồ vật lộn với sóng lớn hầu hết mọi người, nhất là chị em đều mệt mỏi phờ phạc, bữa ăn đêm và sáng chỉ lác đác khách đi tàu có mặt. Không say sóng cũng không mệt mỏi, tôi lại được thức đêm ngắm trăng, ngắm biển, tán gẫu đủ thứ chuyện ở buồng lái với anh em, lại bắt đầu một hành trình 48 giờ liên tục để về với đất liền.



Gần trưa ngày hôm sau nữa, chúng tôi bắt đầu nhìn thấy thàn phó Vũng Tàu từ xa xa, thuyền trường cho biết giờ này không thể vào cảng được bởi con nước đang thấ rất dễ mắc cạn nên chúng tôi được phép thả neo ngoài khơi ngoài bãi trước nhìn vào thành phố để tổ chức liên hoan chia tay đồng thời đợi đến chiều khi con nước lên mới nhổ neo để về cảng. Anh em đều tập trung ra mũi và mạn tàu để đợi và vẫy những tàu đánh cá để mua cá và mực tươi cho buổi liên hoan, đợi và vẫy gọi một hồi nhưng chỉ mua được cá, hai con cá bông lau thật lớn và tươi rói. Đợi thêm hồi lâu vẫn không mua được mực, thuyền trưởng cho phép hạ canô để vào bờ mua mực tươi, đúng như mong ước của chị em ham chơi trên tàu. Hai chiếc canô được thả xuống hai mạn tàu, chị em tưng bừng phấn khởi quên hết cả mệt nhọc say sóng chen chân lên canô để vào bờ. Buổi liên hoan chia tay của chúng tôi thật đặc biệt và chan chứa tình cảm, trưởng đoàn VTV3 cô gái mạnh mẽ đã từng xuất hiện rất nhiều trên sóng VTV3 là người đầu tiên chia sẻ cảm xúc của mình với tàu Trường Sa 19 bằng bài thơ cô đã sáng tác sau những đêm mệt nhọc trên tàu, được cô chép lại cẩn thân trong cuốn nhật ký ghi tặng lại tàu, mọi người trong buổi liên hoan đều lặng đi vì cảm động và cô cũng chỉ đọc được một phần ba thì bật khóc và không thể đọc tiếp được nữa, nước mắt mọi người đều rưng rưng. Rồi lần lượt trưởng các đoàn công tác có mặt trên tầu nói lời cảm ơn những tình cảm mà thủy thủ đoàn đã dành cho đoàn - những hành khách đi nhờ trên tàu, rồi thuyền trưởng, thuyền phó, chính trị viên, anh em thuỷ thủ đều run run với những lời tâm sự từ đáy lòng trước lúc chia tay. Người kết thúc là đồng chí đoàn trưởng - Phó chính uỷ Vùng 4 Hải quân, dành những lời cảm ơn trân trọng nhất cho thuỷ thủ đoàn, những lời chúc tốt đẹp và lời hẹn gặp lại đối với các đoàn công tác. Hơn bảy mươi người trên tàu đã cùng nhau hát vang, hát như chưa bao giờ được hát, có lẽ chúng tôi đã đập bẹp hết vung xoong nồi ở trên tàu để làm nhạc nền cho những bài ca. Hai giờ chiều, tàu bắt đầu nhổ neo để vào cảng Lữ đoàn 125, chúng tôi vẫn tiếp tục hát vang mọi bài hát có thể hát được. Hơn một giờ sau Trường Sa 19 dõng dạc kéo ba hồi còi dài chào bến cảng thân yêu, các tàu đậu trong cảng đã rời ra nhường lại khoảng vừa đủ cho Trường Sa 19 từ từ cập mạn. Trên bờ có rất nhiều anh em bạn bè, người thân, cán bộ chiến sỹ, và cả những thành viên đã có mặt ở Vũng Tàu nhưng không được lên tàu trong chuyến hành trình vì những lý do khác nhau. Tất cả chúng tôi tập trung hết về bên mạn tàu để được ngắm nhìn bến cảng, để được thấy tàu từ từ vào bến, không ai nói với ai nhưng tất cả đều biết rằng chúng tôi đang rất gần với giờ chia tay. Khi tàu được neo chặt vào bờ, chúng tôi bắt đầu chuyển hàng lên bờ, tất cả mọi người đều chung tay chuyển hàng của đoàn VTV3, đoàn mà hành lý xếp cả lên xe tải còn chưa đủ chỗ. Khi hàng hoá đã lên bờ hết, tất cả mọi người đều tranh thủ chụp ảnh, những nụ cười, những cái bắt tay thật chặt trước giờ chia tay. Sau hơn một giờ trên bờ cảng chúng tôi bắt đầu lên xe về Thành phố Hồ Chí Minh để nhiều người sẽ bay tiếp chuyến đêm về lại Hà Nội. Tối hôm về lại Thành phố Hồ Chí Minh là tối của các cuộc điện thoại, chúng tôi nhận điện thoại từ đảo Trường Sa, từ các thuỷ thủ tàu Trường Sa 19. Điều làm chúng tôi nhớ mãi về Trường Sa 19 đó là chiều hôm sau khi chúng tôi ra phi trường Tân Sơn Nhất để về Hà Nội, thuyền phó tàu Trường Sa 19 cùng mấy anh em thuỷ thủ đã có mặt ở sân bay để chia tay chúng tôi một lần nữa.



Cuộc sống này đã phân công mỗi người giữ một nhiệm vụ, thuỷ thủ đoàn tàu Trường Sa 19 với bốn ngày nằm võng, nằm phản trên lối đi mà vẫn phải đảm bảo sức khoẻ để hoàn thành mọi nhiệm vụ được giao, nhường lại cho những hành khách chúng tôi mọi thứ tốt nhất có được trên tàu chỉ với một lý do ‘chúng em đã quen vất vả rồi, chỉ lo các anh chị mệt thôi’. Đó thực sự là những tình cảm thật vô cùng đáng quý, là nguồn động viên lớn cho những người không quen được với sóng gió biển khơi như chúng tôi. Những nhiệm vụ bất thường trong hành trình đi biển dài ngày của các anh, những nguy hiểm nơi biển khơi luôn dình dập, những khó khăn thiếu thốn mà các anh đang phải đối mặt và vượt qua để góp phần bảo vệ chủ quyền hải đảo thiêng liêng của tổ quốc thực sự là những điều mà với chúng tôi khó có thể làm được vậy mà với các anh lại là những việc thường ngày. Đất liền luôn luôn hướng về các anh và chúc các anh luôn luôn mạnh khoẻ để hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao.
 

VietGaz

New Member
Đã rất lâu rồi mới lại được nằm trên chiếc giường "Hạnh Phúc" kiểu như thế này. Ảnh này chụp trong lúc đang tá túc ở nhà khách Lữ đoàn 175:

1giuonghp.jpg




Còn đây là cabin buồng của đoàn mình. Không xịn bằng cabin trên Titan nhưng như thế này là quá ổn rồi:

44cabintau.jpg




Những chiếc tàu SAR mới nhất của Việt Nam, nhìn đâu có kém USCG các bác em nhỉ:

2tausar.jpg




Bốn chiến hạm em chụp được dọc đường đi ra cửa biển Vũng Tàu:

3tauphaovt.jpg




Trên buồng lái đơn giản của tàu Trường Sa 19, lúc này bọn em đang chạy thử một máy GPS cầm tay nữa có đưa hải đồ đơn giản vào làm nền:

4buonlaits19.jpg




Đây là cảnh đầu tiên mà chúng tôi nhìn thấy sau 48 giờ lênh đênh trên biển. Thú thực là bất kể một cái gì nổi trên mặt biển đã là tuyệt lắm rồi nói gì đến một hòn đảo xanh tốt đến như vậy. Nếu muốn được trải nghiệm cảm giác thiêng liêng, hãy một lần nhìn thấy Trường Sa:

6tssau48h.jpg




Chỉ nhìn gương mặt những người đứng chụp ảnh này thôi các bạn cũng có thể đoán được nỗi vui mừng khi được ra với Trường Sa:

7daotsa.jpg






RỦI RO ĐẦY MAY MẮN



Chúng tôi đến đảo Trường Sa Lớn vào buổi sáng sớm đúng như lịch trình đã dự kiến, khi bắt đầu nhìn thấy đảo qua ống nhòm tôi mới thấy vẻ căng thẳng bớt đi trên khuôn mặt của thuyền trưởng và chính trị viên tàu Trường Sa 19, con tàu được giao nhiệm vụ đưa tới bốn đoàn công tác ra Trường Sa lần này. Khi còn cách đảo khoảng vài hải lý, thuyền trưởng thông báo cho các thành viên trên tàu biết rằng, tàu chưa được phép cập cảng ngay bởi trên đảo đang diễn ra sự kiện quan trọng và chỉ được phép lên bờ vào sáng sớm ngày hôm sau. Hầu hết mọi thành viên trong đoàn công tác kể cả tôi đều cố nén tiếng thở dài tiếc rẻ vì đảo chỉ còn cách chúng tôi có vài trăm mét, vậy mà sẽ phải đợi đến 24 tiếng đồng hồ nữa mới được lên bờ, nhưng biết làm sao được với quân đội thì “Quân lệnh như sơn”. Nhưng quả là trong cái rủi luôn có cái may, tuy không được lên đảo ngay lập tức nhưng đổi lại chúng tôi đã được chải nghiệm một ngày đêm thả neo với bao hoạt động theo kiểu “tự sướng” và quan trọng là tha hồ ngắm đảo từ xa và lấy đảo làm nền để chụp ảnh. Tàu chúng tôi có tới ba đoàn công tác và chỉ huy cao cấp nhất trên tàu là Phó Chính uỷ Hải quân Vùng 4. Đoàn trẻ nhất, đông nhất và nhiều hành lý nhất là đoàn làm chương trình “Chúng tôi là chiến sỹ” của VTV3 Đài truyền hình Việt Nam, với một ê kíp bao gồm đạo diễn, dẫn chương trình, kỹ thuật, âm thanh, ánh sáng, quay phim, hành chính, người thân của chiến sỹ ... chính là đoàn nòng cốt của mọi hoạt động “vui vẻ tưng bừng” của tàu Trường Sa 19. Đoàn xinh nhất và say nhiều nhất là Văn công Hải Quân, đa phần các cô gái của đoàn “nằm sàn” đợi say sóng ngay từ khi rời bến và rất ngạc nhiên họ không phải là những “hoạt náo viên” chính trên tàu. Ngoài ra trên tàu còn có sự góp mặt của Cục Bản đồ Bộ Tổng Tham Mưu và Trung tâm Nhiệt đới Việt Nga.



Chúng tôi bắt đầu buổi sáng của ngày chờ đợi bằng việc làm quen và lôi nhau ra chụp ảnh, chỉ khi tàu thả neo mới thấy bóng dáng chị em tung tăng trên cầu thang, trên boong, trên mũi tàu. Mất gần ba tiếng đồng hồ vật nhau với máy ảnh, với chị em với anh em, tất cả thuỷ thủ đoàn và khách đi tàu cũng đã có được những tấm ảnh như ý, các bạn phóng viên bên VTV3 cũng đã bắt đầu bắc máy tranh thủ làm phóng sự trong lúc đợi lên bờ. Và các bạn có biết không, tàu Trường Sa 19 của chúng tôi bỗng nhiên trở thành “ông sao” giữa khu vực neo tàu đảo Trường Sa lớn và giữa Biển Đông, thuyền trưởng tàu chúng tôi cho biết chưa bao giờ thấy ngoài đảo có nhiều tàu như lần này, ở khu vực thả neo tạm chúng tôi đếm được cả thảy có 12 tàu đang buông neo trong đó có một tàu pháo hạm, hai tàu tên lửa trong đó có chiếc tàu tên lửa Tarantul mới tinh, một tàu tiếp nhiên liệu, một tàu tiếp nước, một tàu thăm dò khảo sát còn lại là các tàu vận tải và tàu hỗ trợ huấn luyện. Thuỷ thủ đoàn trên các tàu đậu gần tập trung hết về mạn hướng về tàu Trường Sa 19 bởi Trường Sa 19 đang ‘sở hữu’ tới hơn mười thiếu nữ xinh đẹp chạy tung tăng trên bong và lên xuống các tầng, rồi ngả, rồi ngiêng, rồi đứng, rồi ngồi, rồi đứng đơn, rồi đứng kép tạo dáng để ... chụp ảnh và ghi hình, mỗi thành viên trên tàu Trường Sa 19 đều có những tấm ảnh để đời với nền là đảo Trường Sa, là hình ảnh tàu chiến, tàu vận tải ... Chúng tôi cũng được xem ‘trực tiếp’ toàn bộ quy trình tiếp nhiên liệu trên biển của các tàu chiến, từ khi tiếp cận, ném dây mồi đến cả hai ba tiếng bơm nhiên liệu liên tục. Được ngó ngiêng ở khoảng cách rất gần những ụ pháo, bệ phóng tên lửa và dáng vẻ hùng dũng của những chiếc chiến hạm hải quân. Và tất nhiên tiết mục không thể thiếu mỗi khi neo tàu đó là câu cá, cả thuỷ thủ đoàn và khách có tới 20 tay câu chia đều trên hai mạn thi nhau thả, có khách còn cầu kỳ mang theo cả chiếc cần câu hiệu Shimano ra để thi thố, các bạn không thả câu được dịp chạy qua lại xem và hò reo cổ vũ mỗi khi có tay câu nào đó kiếm được một chú cá. Cá lớn cá bé cá mẹ các con, lần lượt dính câu, những chú cá bé ngay lập tức được xả thịt để ... làm mồi nhằm kiếm được chú cá to hơn và những chú cá to hơn cũng ngay lập tức được xả thịt để ... làm mồi cho buổi liên hoan, theo chương trình sẽ được tổ chức ngay trên tàu vào bữa trưa, sàn tàu rất nhiều cá bò, cá mú đỏ ... nhưng không có một chú cá nào to như thuỷ thủ kể cho chúng tôi nghe, tiếc quá tiếc quá.
 

VietGaz

New Member
RỦI RO ĐẦY MAY MẮN (CUỐI)



Buổi trưa của ngày chờ đợi cập cảng là buổi liên hoan đầu tiên tất cả chúng tôi tổ chức kể từ khi bắt đầu cuộc hải trình từ Vũng Tàu. Bàn tiệc được bày ra trên bong chìa tầng hai và gầm bong chìa tầng một, một bữa tiệc thịnh soạn như trên đất liền với đủ món ngon và đặc biệt nhất là món cá vừa câu nướng. Bữa tiệc của chúng tôi bắt đầu từ 12 giờ trưa và kết thúc sau hai giờ liên tục với lời hẹn giao lưu văn nghệ giữa thuỷ thủ và khách đi tàu vào buổi tối.



Quả thật, chúng tôi là những người gặp may mắn trong rủi ro, mặt trời bắt đầu lặn ở phía tây, mặt biển phía chân trời chuyển từ màu đỏ sang tối sậm, màn đêm bắt đầu xuống thì cũng là lúc chúng tôi cảm nhận được cảnh tuyệt đẹp của bầu trời đầy trăng sao, đặc biệt là mặt trăng tròn, rực sáng soi rõ những con tàu đang thả neo và những mỹ từ chỉ thấy trong sách và và tiểu thuyết như “mặt biển lóng lánh như dát bạc” hay “ánh trăng như dát bạc” ... được thể hiện rõ hơn bao giờ hết, bạn hãy thử tưởng tượng một vùng trời nước bao la với những con sóng nhấp nhô được thắp sáng bởi ánh trăng lung linh kéo dài xa tít tắp, đẹp không bút nào tả xiết. Cả mười hai chiếc tàu đang buông neo đều lung linh ánh đèn, tất cả đều đẹp hơn so với ban ngày ánh sáng soi rõ cả thân tàu, cột cờ, nòng súng, ụ pháo, tháp tên lửa ... tất cả đều nhấp nhô lay động bởi những con sóng trên nền biển được dát bằng ánh trăng. Bữa tối trên trên tàu của chúng tôi bị gián đoạn bởi những tiếng nổ rát tai ngay trước mũi tàu, tất cả anh em đều buông bát đũa chạy về phía mũi tàu để “nhìn thấy” tiếng nổ, cả tôi cũng vậy, không kịp xỏ dép, tôi chạy thật nhanh ra mũi tàu. Lần đầu tiên trong đời, tôi được thấy những khẩu súng lớn nhỏ thi nhau nhả đạn, toàn đảo đang có báo động và huấn luyện bắn. Tiếng loa phóng thanh, tiếng tạch tạch của AK và súng ngắn, ánh lửa khạc ra từ những khẩu pháo ven bờ, tiếng nổ đầu nòng chát chúa, cả viền quanh đảo sáng rực sau những tiếng nổ chói tai, nửa tiếng đồng hồ sau cả vùng biển ngập khói và khét mùi thuốc súng, cảnh tượng thật hoành tráng.



Cả tiếng đồng hồ sau chúng tôi mới kết thúc được bữa tối và bàn giao lại “mặt bằng” cho thuỷ thủ tàu chuẩn bị sân khấu cho đêm giao lưu. Và một lần nữa, chúng tôi lại làm náo động cả khu vực neo đậu tàu của đảo Trường Sa Lớn bằng những bài hát, những bản nhạc kéo dài đến nửa đêm. Trường Sa 19 lại trở thành tâm điểm của cả khu vực bởi ánh đèn sáng, tiếng hát, tiếng nhạc tiếng cười nói hò reo vui vẻ vang cả một vùng biển trời của tổ quốc. Chúng tôi đứng bên mạn và chia tay với đội tàu chiến lúc gần nửa đêm, ba chiếc chiến hạm lẫm lũi theo đội hình chữ A, hú những hồi còi chia tay và dần khuất dạng vào trong biển đêm. Sau lưng chúng tôi, đảo Trường Sa rực sáng ánh đèn cao áp, ánh đèn chiếu rọi những tán cây bão táp, cây bàng xanh ngát trên nền biển đêm sáng rực ánh trăng. Tôi gọi việc không được cập bến lên bờ ngay khi đến Trường Sa là việc “Rủi ro đầy may mắn”.



Và bây giờ mời các bác em tham dự bữa tiệc liên hoan các loại tàu nhé, cái nào còn thiếu em sẽ bổ sung từ từ dần dần. Em có thể không đi được nhiều đảo trong chuyến này, nhưng chắc chắn em hơn các bác là số lượng tàu tại thời điểm em đến thì chắc vô địch rồi. Theo em tàu bè rất quan trọng trong chiến tranh nhưng nếu kết hợp giữa tàu bè và cách đánh thì mới tạo nên sự khác biệt bởi tàu thì dần dần các nước cũng sẽ như nhau thôi.



Cậu em của đoàn nhìn rất hầm hố nhưng vô cùng chịu khó, tác nghiệp ngay và liên tục:

8cauem.jpg




Cano CQ (Chủ Quyền thì phải) là phương tiện xua đuổi những kẻ lang thang hay bám lẵng nhẵng ngoài đảo của ta. Có em này vô cùng tiện lợi, sóng to không cập cảng được em này sẽ làm cầu nối (tất nhiên là cả cano trên tàu). CQ cũng được trang bị vũ khí hạng nhẹ đấy. Hôm bọn em trên đảo có đội 5 chiếc CQ dàn hàng chạy hết tốc quanh đảo để ghi hình nhìn cũng đã lắm:

9canocq.jpg




Tàu tiếp nhiên liệu, em này có nhiệm vụ khi các em có số má trên kia đi đến vùng nào thì xe phải đi theo đến vùng ấy để cho các em nó còn ăn, các em kia chạy trên ba chục lý giờ đâm ra tốn kém lắm. Bọn em được chứng kiến bơm xong cho chiếc 261 và 376 em Biển Đông này nổi mớn nước lên cả mét:

11cqvataudau.jpg




Đây là khu vực mà ba em chiến hạm cùng đậu vào đầu giờ sáng lúc tàu Trường Sa 19 đến. Lọt giữa chiếc HQ376, HQ371 và HQ261 là em tàu HP 17 chuyên thực hiện nhiệm vụ đo đạc khảo sát trên biển và trên đảo (Biên chế hải quân đấy nhé). Các bác có thể thấy em 376 là em Tarantul mới nhất của Hải quân Việt Nam, mỗi bên lườn em ấy có 8 tên lửa, tổng cộng em nó có 16 tên lửa. Chiếc 372 cũng mang tên lửa những là tàu thế hệ trước (Em chưa kịp đọc là lớp gì nữa) còn 261 là pháo hạm thế hệ cũ rồi.

12baitauts.jpg




Chiếc 261 đang được tiếo nhiên liệu từ Biển Đông:

14261andau.jpg




Tarantul 376 chiếc tàu tên lửa thế hệ mới nhất của Việt Nam, nhìn cũng đã con mắt đấy chứ các bác em nhỉ:

15tarantul376.jpg




Và cuối cùng là em Tital chuyên đưa khách VIP ra với Trường Sa. Em này đăng kiểm Đức, tuổi thọ khá cao, đất dầu như uống nước lã, có hệ thống tự lọc nước biến, có thể lênh đênh trên biển khoảng 3 tháng, chịu được bão cấp 12 gì đấy. Nguyên của nói là tàu cứu nạn (Rescue Zone). Đi chiếc này tất nhiên là sẽ yên tâm hơn những chiếc khác rồi.

16titan.jpg




Hẹn gặp các bác vào ngày mai với phần em bắt đầu lên đảo!
 

VietGaz

New Member
NGÀY ĐẦU TIÊN TRÊN ĐẢO TRƯỜNG SA



Thế là cuối cùng, sau bao năm chờ đợi tôi cũng đã đặt chân lên đảo Trường Sa, tôi đã làm được điều mà mình hằng mơ ước kể từ khi biết tìm hiểu về lịch sử của Trường Sa – Ra đảo, ngủ trên đảo và thức dậy đón ngày mới cùng với những người lính trên đảo. Phải thú thực rằng, chính quãng thời gian đợi chờ được ra đảo đã làm cho hình ảnh những người lính trên đảo ít nhiều phai nhạt trong tôi, nhưng bây giờ thì không còn là hình ảnh nữa mà là người thực việc thực. Quả thật, cha ông ta đã không sai khi nói rằng “trăm nghe không bằng một thấy”.



Đón tôi về nơi ở là một chiến sỹ quê Nam Định, gương mặt gai góc, nước ra cháy nắng, dáng cao gầy nếu không muốn nói là hơi khẳng khiu. Cậu ta cười với tôi đầy thiện cảm, quả thật gần bốn mươi tuổi đời, lần đầu tiên tôi bắt gặp nụ cười hồn hậu và vô tư đến như vậy nở trên khuôn mặt mà theo tôi vẫn là “gai góc” ở một nơi mà những khó khăn không bao giờ viết hêt. Vừa cười vừa nói “anh sẽ ngủ ở giường này, đây là giường của em”, tôi hỏi “vậy em sẽ ngủ ở đâu?”, cậu ta đáp “anh yên tâm, bọn em trực theo ca mà, em sẽ xuống dưới hầm, ngay bên dưới anh thôi”. Ngạc nhiên nhất là ngay trên đầu giường hai chiếc quạt máy tôi chưa từng thấy trên đời (nhưng các bạn sẽ được thấy ngay dưới đây), hai chiếc quạt có mô tơ điện 12V DC được đấu cùng vào một công tác có chỉ số tốc độ đàng hoàng nhưng lại gắn trực tiếp vào … thành giường. Cậu lính đảo bắt đầu thu dọn hết bộ quần áo lính thuỷ đang treo trên mắc ngay trên đầu giường, vẫn cái cách nhanh nhẹn, vừa làm vừa nói “anh sẽ treo quần áo ở đây, bên phải là quần dài còn bên trái là áo nhé, đồ đạc anh để gọn dưới gầm giường này”. Vòng xuống chân giường, câu ta cúi xuống chỉ tôi “đây là chỗ anh để giày, anh có thể đi đôi dép rọ này của em, chắc là không đẹp bằng dép của anh nhưng anh chẳng bao giờ được đi đâu” rồi nháy mắt tinh nghịch với tôi. Nhận xong bàn giao, tôi đứng tần ngần nhìn bộ chăn màn được gấp vuông vắn, đẹp đến mức mà tôi chẳng muốn phá nó ra nữa, bởi cũng ngần ấy năm tôi chưa bao giờ biết gấp chăn màn vuông vắn được như vậy. Thấy vẻ tần ngần của tôi cậu ta lại tiếp “anh đi tắm đi rồi ngủ sáng mai còn dạy sớm mà đi làm” mà không biết rằng tôi đang phân vân liệu sáng mai mình có gấp lại đẹp được như thế kia không? “Thôi em đi đây, hôm nay em trực ca đêm”, tôi giật mình chỉ kịp nói “anh cảm ơn em” thì cậu ta đã ra đến cửa mất rồi, vừa bám cửa để xỏ chân vào đôi giầy vải bộ đội cậu ta còn dặn với “khi nào ngủ anh nhớ đóng cửa vào không thì trăng ngoài đảo sáng lắm anh sẽ không ngủ được đâu” tôi chỉ kịp ừ thì cậu ta đã mất dạng phía lối đi trải bê tông mát rượi bóng bàng và bóng cây tra mất rồi. Tôi thấy mình quá vô tâm vì vẫn chưa biết tên cậu ta là gì.



Phần ảnh mô tả xin hẹn các bác vào buổi tối, em đang cố gắng viết cho kịp cảm xúc!
 

VietGaz

New Member
NGÀY ĐẦU TIÊN TRÊN ĐẢO TRƯỜNG SA (CUỐI)



Mất mười phút tôi mới ổn định được chỗ ở cho mình, căn phòng rộng rãi thoáng mát với tường sơn màu xanh thẫm của biển, chín chiếc giường cá nhân phân thành hai hàng chia đều trên khắp gian phòng, dãy tủ cá nhân kê gọn gàng trong góc. Gọi là phòng chứ thực ra cả dãy nhà đều được thông với nhau qua qua những ô cửa lớn, quân tư trang được đặt trên giá cao, tất cả đều vuông vức, ngay ngắn và thẳng hàng. Tôi định bụng sẽ đi dạo một vòng quanh dãy nhà tôi ở, ngoài cửa lại xuất hiện một chiến sỹ trẻ khác, cũng vẫn nụ cười tươi vui trên gương mặt rắn rỏi, ngồi xuống cạnh tôi trên giường cá nhân, cậu ta nói ngay “anh đi tắm đi cho mát, ra cửa rẽ tay trái là tới bể ngầm nước ở đấy dùng đánh răng rửa mặt, rẽ tay phải là ra giếng để tắm giặt. Vì anh là khách nên em đã thông báo với nhà bếp để anh tắm chỗ bể nước ăn, chứ để anh tắm nước giếng sợ anh không quen”, tôi cười đùa lại cậu ta “anh đâu có ra đây để chọn chỗ tắm, anh muốn tắm như bộ đội vẫn tắm để xem anh có thành lính đảo được không”, cậu lính trẻ đáp “vậy anh cứ thoải mái nhé, em phải đi đây”, loáng một cái vẫn cái lối đi mát rượi bóng bàng và bóng tra đã khuất dạng cậu lính đảo.



Vậy là tôi đã chính thức là thành viên của đảo Trường Sa, hòn đảo thân yêu và đầy tự hào của Tổ quốc. Cảm giác trong tôi lâng lâng thật khó tả, rảo bước ra ngoài đường băng ngay trước khu nhà tôi phóng tầm mắt, ngắm đủ một vòng quanh hòn đảo xanh tươi màu lá, làm nền cho những mái ngói đỏ tươi, hàng đèn chiếu sáng mới tinh và những chiếc chong chóng chạy bằng sức gió đang quay tít cung cấp điện sinh hoạt cho toàn đảo. Trường Sa hôm nay đã thực sự đổi thay. Tiếng loa phóng thanh phát đi từ khu nhà chỉ huy, nhắc nhở đoàn khách ra đảo chuẩn bị cho bữa cơm trưa đầu tiên. Tôi quay vào nhà trút vội bộ quần áo đi tàu, xỏ chân vào đôi dép rọ rồi rảo bước qua đường băng hướng về phía cột mốc chủ quyền, nơi mọi người đã bắt đầu cười nói râm ran dưới tán cây bàng vuông xanh ngát.
 

VietGaz

New Member
Đây là đồng chí chính trị viên của tàu Trường Sa 19 đang nhìn về nơi xa, em không biết bác ấy đang nghĩ gì nhưng tiện máy buổi sáng đợi chụp mặt trời thế là em cũng lia được một kiểu nhìn cũng vui mắt phải không các bác:

1chinhtrivien.jpg




Khi trời sang là đồng chí chính trị viên lại đổi khác ngay, tươi tỉnh nhanh nhẹn và câu cá thì thôi rồi:

3caucah.jpg




Nhìn các bạn câu cá ở topic bên cạnh mà thèm quá thể, bên em chỉ câu được cá dư thế này thôi, nhưng mà đảm bảo là vui và nướng ăn thì ngon tuyệt vời:

2cauca.jpg




Hàng ngày bọn em ở trên thuyền ăn uống nó như thế này này các bác ạ, hơi bị vui vẻ, anh em không say chen vai hích cánh ăn thủng nồi trôi dế luôn:

4buaan.jpg


5buaan.jpg




Nhớ quán trà quá, bọn em trên tàu tự sướng như thế này. Lúc nào yên ả tí là mang chiếu ra ngồi uống nước nhưng chỉ có trà nóng chứ không có trà đá các bác ạ:

6quantra.jpg




Và để liên hoan buổi tối các thuỷ thủ chuẩn bị khá là nhiều món, quan trọng nhất là nhạc, nhạc trên tàu "máu" như trong bar nhá:

7lienhoan.jpg
 

VietGaz

New Member
“NHÀ HÀNG” TRƯỜNG SA LỚN



Vì đặc thù công việc, tôi cũng hay phải di chuyển đây đó cả trong và ngoài nước, việc ăn cơm hàng ngủ khách sạn là chuyện thường xuyên, nhưng quả thật tôi chưa có dịp được ngồi ăn ở đâu giống như ngồi ăn ở “nhà hàng” của các chiến sỹ đảo Trường Sa Lớn.



Nếu đi từ cầu cảng, vượt qua cột mốc chủ quyền “nhà hàng” nằm ngay bên tay trái cột mốc, dưới tán bàng ta, bàng vuông, tra. Tán lá ken dày đến mức bạn có ngửa mặt lên cũng khó mà nhìn được mặt trời chói chang ngay ở trên đầu, thi thoảng những cơn gió thổi qua lay động tán lá tạo ra các khe hở nhỏ để những tia nắng lọt qua tầng lá nhảy nhót dưới đất, trên mặt bàn ăn leo lên cả người thực khách trông thật vui mắt.



Đây là nơi đón tiếp các đoàn khách ra với Trường Sa, là điểm dừng chân đầu tiên của tất cả mọi người và đặc biệt hơn đây chính là “nhà hàng”, nơi tổ chức những bữa ăn sáng, ăn trưa và ăn tối. Những dãy bàn inox sáng bóng và ghế nhựa xanh được kê ngay ngắn, hướng ra phía đường băng, “nhà hàng” còn được tô điểm bằng một vuờn hoa lớn với những chậu cây cảnh được chăm sóc chu đáo, cắt tỉa gọn gàng. Mỗi bữa ăn đều là những buổi gặp mặt đông đủ nhất của tất cả các đoàn đang có mặt trên đảo. Như chúng tôi, ra Trường Sa có tổng cộng bốn đoàn quân số hơn 40 người nên phải chia nhau ra ở các phân đội khác nhau trên khắp đảo, đoàn nào có việc của đoàn ấy nên chỉ gặp nhau đúng vào bữa ăn ở “nhà hàng” để cùng nhau tán chuyện, khi đó “nhà hàng” không chỉ là nơi ăn uống mà còn là nơi gặp gỡ giao lưu của mọi người. Giờ ăn và thành phần khách được mời đến dự bữa ở “nhà hàng” cũng được phổ biến theo cách riêng, trước mỗi bữa ăn khoảng 15 phút, hệ thống loa phóng thanh được lắp đặt trên khắp đảo phát đi thông báo tới từng phân đội.



Không sơn hào hải vị, không rượu ngoại tràn lan, nhưng không phải vì thế mà bữa ăn trên đảo kém phần hấp dẫn. Ở nơi đây thịt hay cá không phải là những món ăn được quan tâm, món đáng giá ở đây chính là rau xanh. Môi trường khắc nghiệt, phương tiện chế biến và thiết bị bảo quản không có nên rau xanh đã trở thành “của hiếm”. Phải được tận mắt thăm quan những vườn rau và chứng kiến các chiến sỹ chăm bón mới thấy được giá trị của những cọng rau xanh nơi đây. Để tránh gió bão và nước mặn, vườn rau được xây tường gạch vững chãi cao ngang đầu người, các chiến sỹ cũng “canh tác” khá nhiều loại rau khác nhau: rau cải, rau muống, mướp, bí, rau thơm, hành ... Khó khăn là vậy những không bữa ăn ở “nhà hàng” mà chúng tôi thiếu món rau xanh cùng với cá, thịt lợn, thịt gà. Bữa chia tay, là hôm trên đảo tổ chức mổ lợn, chúng tôi còn được thưởng thức món “khoái khẩu” của “dân nhậu” trên đất liền là lòng lợn. Hãy ra với Trường Sa để có cơ hội ngồi ăn dưới “nhà hàng” bàng vuông, để được hàn huyên với cán bộ chiến sỹ nơi đây và để thưởng thức những bữa ăn ngon với khung cảnh mà sẽ không bao giờ bạn có thể quên được.
 

VietGaz

New Member
Đây là một ít phụ nữ trên tàu em đi cùng, mà đen thế nào ấy phụ nữ đẹp vẫn đang "cối say" ở trong phòng, tìm mãi mới được một đội chị em. Mà đội này là còn đỡ đẹp hơn đội đang say đấy các bác ạ (Bạn nào mà có đọc được xin lỗi nhá):

8truockhilenbonu.jpg




Rồi tàu bọn em cũng được mon men đến gần đây này, các bác nhìn như thế này thử hỏi có xúc động khi bước qua mạn tàu lên trên bớ không kia chứ?

9caucangts.jpg




Tiếc quá lúc em chuyển xong đồ vác được cái máy ảnh ra bà con đã lên bờ hết cả rồi, tiếc ơi là tiếc thôi đành chụp một cái vậy:

10capben.jpg




Đây là hai bạn cún một đen một vàng đi cùng với bọn em cả chuyến này. Phần sau em sẽ có một bài viết về những chú cún ở Trường Sa:

11haichucun.jpg




Em chọn chụp cột mốc chủ quyền về đêm nhá, nhân tiện có văn công biểu diễn. Chỗ mấy cái đèn xanh xanh đằng sau mốc có một phòng các bạn VTV3 biến thành phòng thu âm, nhạc nhẽo tưng bừng phấn khởi lúc mọi người đi ngủ trưa.

12mocchuquyen.jpg




Giới thiệu với các bác đây là giường ngủ của em. Em cũng phải nói thật là đã cố tập gấp rồi nhưng chăn và màn không thể vuông nổi, thôi đành mượn cái miếng bìa để cho nó vuông luôn. Quan trọng ở đây, các bác nhìn thấy là quả "song quạt hợp bích" trên giường em, quả thật là khả năng cơ khí của chiến sỹ hơi bị được,áong quạt này mát ra phết các bác ạ, các bác quan sát kỹ nhé công tác điện gắn trực tiếp vào ... đầu giường lại có cả điều chỉnh tốc độ quay, nói chung là không có gì để nói, TUYỆT:

13giuongem.jpg




Và cuối cùng của sáng hôm nay là cảnh trăng, đèn ở Trường Sa gửi tặng các bác. Em ước gì em chụp ảnh giỏi như bác Đường Xanh (Greenline), viết hay như các bác nhà báo có phải ổn không. Thôi thì cứ viết cức chụp theo cách của mình cho nó tự sướng cái đã. Tấm này em khá là ưng, nhất là khi zoom to lên nhìn mặt trăng tròn vành vạnh:

14trangden.jpg
 

VietGaz

New Member
MÀU XANH TRƯỜNG SA



Đến Trường Sa Lớn, bạn sẽ thấy hai màu xanh đặc trưng: màu xanh thăm thẳm của đại dương và màu xanh ngát của những tán lá. Để viết đủ, viết đúng về đặc điểm của các loài cây chắc chắn tôi không làm được, bởi tôi không phải là dân chuyên nghiệp. Nhưng cũng xin được viết về một số loài cây mà tôi đã hỏi thăm những chiến sỹ trên đảo cũng không phải là dân chuyên nghiệp như tôi.



Màu xanh của cây lá trên đảo được tạo bởi các loài cây như cây tra, bàng ta, bàng vuông, bão táp, phong ba, dừa, nhàu, muống biển những chậu cảnh và cả những luống rau lên xanh dưới bàn tay khéo léo của những người lính đảo. Cây xanh trên đảo Trường Sa có sức sống mãnh liệt đến kỳ lạ, chúng lớn lên, xanh tươi mơn mởn, hiên ngang trước nắng gió khắc nghiệt của biển trời. Hầu hết những loại cây trên đảo đều có chung một đặc điểm là thân thấp, tán xoè rộng, lá to, dày và xanh mướt. Nếu chỉ nhìn tán cây thôi, sẽ không ai nghĩ rằng chúng đang mọc trên vùng đất san hô cằn cỗi và khắc nghiệt. Trước hết là cây tra, loài cây mà chiến sỹ trên đảo thường gọi đùa là “nho Trường Sa”, cây tra chiếm diện tích phần lớn của đảo Trường Sa, thân và cành đều mập có gốc khá to, lá tròn và dày, cuống lá đỏ mọng. Hoa và quả kết thành trùm gần giống như trùm nho, khi chưa chín quả có màu xanh của lá, ăn có vị chát và vị mặn mòi của muối biển, khi quả chín cả trùm quả lớn chuyển sang màu tím đậm ăn có vị ngọt. Đặc biệt nếu ăn gỏi cá trên đảo thì là non của cây tra là món rau không thể thiếu được, tôi có lẽ là người may mắn nhất bởi tôi được các chiến sỹ trong cụm chiêu đãi cả quả tra xanh, tra chín và món lá tra chua chua chát chát không cần chấm muối vẫn mang vị mặn của gió biển. Đặc biệt tra là loài cây rất dễ sống, chỉ cần bẻ cành cắm xuống đất là có thể mọc lên những cây tra non.



Sau tra có lẽ là bàng ta, để thích nghi với điều kiện sóng gió Trường Sa, thân cây bàng to nhưng không mọc cao như trong đất liền, những cây bàng nhiều tuổi cũng chỉ cao ngang những mái nhà hai tầng trên đảo, nhưng tán lại rất rộng, lá dày và xanh ngắt. Bạn sẽ thấy ấn tượng với bàng ta ngay khi đặt chân lên đảo, để tới được khu vực cột mốc chủ quyền nằm giữa đảo, bạn sẽ đi trên con đường rợp mát hai hàng bàng ta đều tăm tắp. Cũng như tra, bạn sẽ bắt gặp bàng ta ở bất kỳ đâu trên đảo Trường Sa.



Tấm lá chắn bảo vệ và ngụy trang tốt nhất cho các chiến sỹ trên đảo chính là cây bão táp. Gần giống loài cây bụi, bão táp có cành khá to nhưng lại không vươn cao mà thường nằm song song và cách mặt đất chỉ một vài mét, cành và lá đều mập mạp, lá đặc biệt dày và xanh và có sức sống vô cùng mãnh liệt. Khác với tra và bàng ta thường chỉ mọc ở phần diện tích phía trong của đảo, cây bão táp có mặt ở những nơi đầu sóng ngọn gió, tạo thành bức tường vững chãi bao quanh và bảo vệ vòng ngoài của đảo sát bên kè đá.



Đặc biệt nhất trên đảo Trường Sa chính là bàng vuông, cây bàng vuông lớn nhất trên đảo mọc ngay trước sân của khu nhà chỉ huy, cùng với tra và bàng ta làm thành cái ô che nắng tự nhiên rất đẹp, các chiến sỹ đã biến chiếc ô này thành khu “nhà hàng” dành làm nơi tiếp tất cả những đoàn khách trong đất liền ra thăm. Bàng vuông khác biệt với bàng ta khá nhiều, lá thon dài và xanh mướt, cuống lá đỏ tươi và đặc biệt nhất là hoa và quả bàng vuông, hoa bàng vuông màu xanh hơi giống con sò lớn có hai nắp mở ra ở phía trên, nhụy hoa như chiếc vòi chui qua khe hở giữa hai nắp vươn dài ra phía ngoài, mỗi nhành ra hoa chỉ có một bông. Quả bàng vuông có kích thước rất lớn, to bằng hai nắm tay người lớn, màu xanh có bốn cạnh với đường gờ nổi bật làm cho quả bàng gần như có hình vuông trong khi quả bàng ta có hình dạng gần giống hình thoi với hai cạnh và chỉ to bằng đầu ngón tay cái. Bàng vuông là món quà mơ ước cho bất kỳ ai đã từng một lần đến thăm Trường Sa.



Ở Trường Sa, cây phong ba cũng không phải loại cây chiếm ưu thế, cũng phải khó khăn tôi mới tìm thấy được một cây phong ba ngay sát bờ kè biển, theo mấy chiến sỹ ở phòng tôi ở thì cây phong ba này là cây to nhất trên đảo. Thân cây phong ba cao hơn bão táp, cây phong ba mà tôi đến chụp ảnh khá cao, thân cành già cỗi, lá xanh nhạt kết thành chùm ở đầu cành, dưới ánh nắng mặt trời lá cây phong ba như được trang điểm bằng một lớp phấn trắng làm cả tán cây bừng sáng và rất dễ phân biệt với những tán cây khác. Ngoài ra khi đến Trường Sa, khách cũng sẽ được nghe kể về cây nhàu, nhàu mọc thành từng khóm, thân cây vươn thẳng lá dài mà xanh gần giống lá xoài nhưng gân lá nổi rõ hơn, lá mọc từ chân lên đến ngọn cây. Tôi không có thời gian tìm hiểu kỹ hơn, nhưng được biết rằng dễ cây nhàu là một loại dược liệu quý. Muống biển cũng góp phần tạo nên màu xanh cho Trường Sa, rất dễ gặp những vạt muống biển xanh non, ở những khu đất mà tra, bàng, bão táp chưa kịp che phủ. Muống biển cũng giúp phủ một màu xanh lên những kiến trúc bê tông, những bãi gạch đá, bãi san hô mới được san lấp.



Ngoài ra trên đảo, còn có thể nhìn thấy rõ những khóm dừa, bụi mù u, phi lao, những vạt cỏ và hoa trinh nữa dọc hai bên đường băng và lối đi, những cây đa mới chồng, những vạt rau tăng gia của các phân đội quanh năm xanh tốt, những chậu cây cảnh mới được mang ra từ đất liền với hoa giấy, hoa sứ, hoa đá ... đã tạo ra sự khác biệt cho cảnh quan môi trường ở đảo Trường Sa.
 

VietGaz

New Member
Vâng đó là bưởi và dưa hấu ạ, tối hôm đấy trên tàu bọn em tổ chức liên hoan ngọt lịm, vài bạn mặc váy, hoa quả và hát hò. Ầm ĩ cả biển khơi các bác ạ.

To bác Greenline: Rất cảm ơn bác, khi nào em có dịp em sẽ quyết nhờ bác chỉ cho em một ít kiến thức về chụp ảnh. Hôm trước em có down được quyển SHOT LIKE A PRO cơ mà chưa lúc nào ngó được bác ạ. Môn này cũng là môn em hâm mộ lắm đấy.

Sẽ làm việc liên tục để đêm về lại pót ảnh tiếp, hơi lâu một tí những được cái vui vì mang lại được chút ít thông tin phục vụ tất cả đại gia đình.

Trước khi ra với Trường Sa là em đã sang chỗ này, nên hôm trước em có hơi buồn cười bạn gì ấy một tí! Khi người ta lớn hơn người ta sẽ thấy những cái lớn nhỏ đi một tí và những cái rất nhỏ lại lớn hơn một tí.

Chỗ này là bên trong văn phòng C2CEN (Các bác search nhé) của USCG. Sau đó bọn em đi thăm một trạm GWEN chuyển đổi của US Air Force:

BTW: em không có trong này nhá vì em là thằng chụp ảnh!



uscgc2cen.jpg
 

VietGaz

New Member
Em tạm thời sẽ không tra tấn các bác bằng chữ nghĩa văn vẻ lung tung của em nữa để chuyển sang làm tí ảnh mô tả cụ thể cho mấy bài văn ngô ngọng bên trên các bác nhá:



Một góc màu xanh Trường Sa nhìn từ cầu cảng:

1tsxanh.jpg




Nhà hàng Trường Sa Lớn với một màu xanh ngát:

2nhahangts.jpg




Dưới tán cây bàng vuông:



Quả bàng vuông, em mượn được quả bàng này của một em rất nổi tiếng đến nỗi nói cái ai cũng biết em ấy là ai ... nên em không cần phải nói nữa. Nhưng mà quả thật là được quả bàng vuông khô như thế này không phải là đơn giản. Em pót 2 cái cái thứ nhất để thấy quả nó to thế nào (so với tay em) cái thứ hai để thấy nó vuông thế nào:

4bangvuong1.jpg




5bangvuong2.jpg




Đây là cây tra các bác em, như trong bài em đã viết về cây này đấy ạ. Ăn gỏi trên đảo là có lá non của cây này, em liên tưởng mà ăn nem tai (Bà Hồng chẳng hạn) có lá non này thì tuyệt:

6tra.jpg




Đây là trùm quả tra non và trong bài em viết rằng ngoài này gọi là "nho Trường Sa". Chỉ còn quả xanh vì mấy quả chín em lỡ ăn hết mất rồi:

7quatraxanh.jpg
 

VietGaz

New Member
Đây là bàng ta này, hai hàng bàng ta trên lối vào đảo cũng đẹp lắm các bác ạ. Em có chụp nhưng mà đang để chỗ nào ấy, hôm nào tìm thấy em pót sau:

8bangta.jpg




Đây là bão táp này, mùa bão cây này sẽ bị táp và rụng hết lá (em nghe chiến sỹ kể thế các bác ạ). Em cũng đã đi xem thì đúng là vùng rìa đảo chỉ còn cành khô thôi:

9baotap.jpg




Đây là gốc nhàu khá lớn cạnh mấy cây đu đủ độ này ít quả này:

10nhaududu.jpg




Đây là gốc cây phong ba cổ thụ nhất trên đảo Trường Sa Lớn này. Các bác thông cảm vì lý do an toàn nên em không thể chụp thấp xuống dưới thân cây được. Nhưng mà đúng là cây phong ba này như một cây thế tuyệt đẹp:

11phongbagia.jpg




Một dải dọc đường băng này cũng được chia ra làm rất nhiều đoạn cây khác nhau. Đây là đoạn toàn bão táp này (hình như có cả mù u nữa):

12toanbaotap.jpg




Nhưng tiếp nối theo đoạn ấy sang đoạn này lại toàn là tra này:

13toantra.jpg




Và cuối cùng là những vạt muống biển nằm trên nền ... san hô và vỏ sò ốc trắng muốt, đẹp tuyệt với cho cái nền muống xanh tươi:

14muongbien.jpg




Tạm thời thế đã, mong các bác vẫn còn hào hứng để đón tiếp phần sau của em nhé!
 

haitho79

Member
Nhiều ảnh độc và rất đẹp về hải quân và Trường Sa thân yêu của tổ quốc. Cảm ơn bác, sao không thấy post lên tiếp đia bác ơi,có anh đẹp nào về Trường Sa va lực lượng Hải quân Việt Nam bác cho lên nữa đi.

Mình cung mong sớm có được 1 chuyến đi Trường Sa.
 

ann

Gã lưu manh
Rất ấn tượng đó, bao giờ mình mới được ra ngoài đó nhỉ????
 

Nguy3nga

New Member
pác làm ơn cho biết sao ra Trường Sa được, có ai đi thì con mình đi với nghe, mình thích ra Trường Sa lâu rồi, ko phải hôm nay đọc bài này rồi mới thích đi đâu. Vì cũng muốn biết cuộc sống ở ngoài đó & các chú bộ đội như thế nào? Nhưng chẳng biết phải đi thế nào. Vì mình nghĩ đấy là khu quân sự thì dễ gì mình được ra đấy, chắc phải có ai giới thiệu mới được đi chứ. Ai đi thì nói cho mình với nghe, nhất định mình phải đi nhưng đừng đi trúng mùa mưa bão nghe, ko khéo thích quá ko muốn về nhà
 
Top