• Đăng ký nhanh... Đăng nhập bằng Facebook

Xe đạp vượt Tây Côn Lĩnh

Đường nhiều lúc lổn nhổn đá cũng kinh, nhưng đi địa hình qua mấy cái này thì thú phết ạ







Băng qua khoảng 3-4 cái ngầm nhỏ









Chắc các bác đi TCL lần trước vẫn nhớ cái cầu này, bi h nó vẫn y chang thế



 
Thế rồi khoảng 1 lúc sau thì đến con suối to, chính là con suối nước chảy rào rạt mà các bạn trước hì hục dắt qua. Mùa này nước còn cạn, nhưng không khí quanh đấy thì thích cực kỳ, cứ mát rười rượi. Mấy đứa định làm con lười ngủ trưa ở đấy nhưng bị xua đi nhanh chóng cho kịp lịch trình
smiling.gif




Đến suối







Nghỉ mệt







Hai bạn Nùng kiên nhẫn ngồi chờ
biggrin.gif


 
Trời mưa buồn đời nên lại lôi ảnh ra pốt
biggrin.gif




Đã gần 12h trưa thế nhưng khi hỏi các bạn Nùng là "sắp đến chưa" thì các bạn ý chỉ cười hiền lành và nói "còn xa lắm"



- Xa thế nào?



- Đi chậm thế này thì còn 3 tiếng nữa



Úi trời, bọn em cũng đã đi được gần 3 tiếng chứ ít ỏi gì. Lúc đấy cũng đói và mệt, nên cố lê thân đến gần 1h thì cả lũ dừng lại ở một khoảng rộng lớn, bằng phẳng, có suối. Tiện thể nhờ luôn 2 bạn Nùng đi lấy củi, chặt măng, nấu cơm hộ, thế mà 2 bạn ấy vui vẻ làm thật, yêu thế chứ
iloveu.gif




Trong lúc chờ cơm, 1 bạn thì sắp xếp lại đồ, 1 bạn tranh thủ sửa xe cho mọi người, em gái thì lăng xăng giúp mấy bạn người Nùng, còn lại 3 bạn trong đó có em trải áo mưa nằm thẳng cẳng vì mệt



Lúc sau thấy lương tâm cắn rứt nên lò dò ra ngồi cạnh bếp, cho dù cũng chỉ ngồi nhìn và chả làm gì cả



CÒn đây là gương mặt chăm chỉ, đáng được biểu dương





Bếp lửa (bạn này cũng chỉ ngồi nhìn, bụng sôi òng ọc
biggrin.gif
)





Cơm trắng trên lá chuối xanh

 
Bữa cơm trưa đạm bạc chỉ có cơm trắng (nhưng mà gạo Nhật nhá
biggrin.gif
), muối vừng, măng luộc (đắng kinh, em chả ăn được miếng nào cả), dưa chuột mới cả 3 lọ thịt hộp bé tẻo; thế mà cả hội ngấu nghiến ăn. Bình thường em chỉ ăn vơi 1 bát thế nhưng đi cái này thì chén luôn 2 bát đầy ự













Bạn Nùng này ăn xong thì ngồi tự làm cái điếu cày để rít thuốc, làm rất nhanh và đẹp, nói chung là cũng có độ chơi
biggrin.gif








À mà cũng ko phải là em ko làm gì, ăn xong thì tự động thu dọn bát đĩa mang ra suối rửa (kiểu như rô-bốt í vì ở nhà là như thế). Nói chung là vẫn đảm ghê gớm
blashing.gif
 
Ăn trưa, dọn dẹp và nghỉ ngơi xong cũng đã 2h30, bọn em mới vội vàng chằng buộc lại đồ và tiếp tục con đường lên Bốt Đen



Lúc này thì bầu trời trở nên xám xịt, mây đen kéo đến ùn ùn, giữa trưa mà tất cả tối sầm lại, rồi những hạt mưa bắt đầu rơi tí tách. Cả bọn trùm áo mưa và lặng lẽ dắt xe đi trong những tiếng lộp bộp của mưa và sự u tịch của núi rừng



Cũng may, cơn mưa đến rồi lại đi, nhưng trời vẫn không trong xanh hơn, mây vẫn vần vũ, báo hiệu những cơn mưa tới sẽ đến



Đường bây giờ không còn rộng rãi như trước nữa, nhiều chỗ chỉ đủ khép nép dắt xe qua, cỏ tranh và cây dại mọc kín lối đi, hai bạn Nùng đi trước phải liên tục dẹp cây mở đường.







Cái gọi là đường









 
Càng lên cao, trời càng mờ mịt sương. Không mưa nữa, nhưng sương đặc đến nỗi giầy ướt sũng. Khoảng 4h chiều, cả bọn đến một chỗ có 2 ngã rẽ.



Sương mờ





- Đi thẳng thì đường ko dốc, nhưng rất xa, còn nếu đi lên thì gần được nhiều lắm



- Nhiều là bao nhiêu?



- Đi tắt thì bằng 1 vòng, đi thẳng thì 3 vòng



Em nhìn con đường mờ mịt đằng trước, lại xa gấp 3 lần thì cũng ngại, nhưng nhìn lên con đường tắt dốc đứng bên cạnh thì cũng ngán ngẩm. Cuối cùng thì quyết định đi đường tắt, bởi các bạn zai có vẻ háo hức với quả vác xe he he



Đội xe trước khi được vác





Em gái nghỉ mệt, mờ thấy máy ảnh giơ lên là vẫn tươi như thường
biggrin.gif


 
Hai bạn gái sức yếu, nên khẽ khàng ra nhờ 2 bạn Nùng dẫn đường vác xe hộ, không ngờ hai bạn ý galant kinh
iloveu.gif
, đồng ý cái rụp, chỉ nhờ các bạn gái cầm hộ con dao đi rừng, rồi hăng hái vác 2 con xe lên vai, nhìn như vác con gà, nhẹ tênh, rồi nhằm dốc mà leo băng băng



Các bạn ở dưới há mồm nhìn, ko kịp chụp ảnh
biggrin.gif




Thế rồi sau khi được các bạn Nùng "làm mẫu", các bạn zai trong đoàn như được tiếp thêm sức lực, cùng hò dô tá vác xe đi theo các bạn Nùng



Ảnh đây, em rảnh rang nên làm phóng viên chiến trường
biggrin.gif
















Qua con dốc đầu tiên ngắn ngủn này, các bạn đang sung sướng thở dốc, thì lại há mồm ra tiếp vì 1 con nữa sừng sững hiện ra, độ dốc ước chừng 60 độ, hun hút...
 
Em ko biết chụp dốc nên là lấy ảnh của 1 bạn khác chụp nhé



Doạ các bác tiếp hí hí









Trời mù lắm ạ, lại tối, nên ảnh xấu, thông cảm thông cảm
smiling.gif
 
Đừng tưởng trong lúc các bạn zai vác xe hùng hục thì các bạn gái chỉ chơi nhá. Đường rất dốc, trơn và nhiều đoạn ko có chỗ bám chân, thế nên 1 gái phải đi trước lấy dao khía vào đất



Tranh thủ làm hàng







Còn 1 gái thì thương các bạn zai vất vả, vác xe nặng nên tình nguyện bảo các bạn dỡ ba lô ra để tớ mang đi cho, bạn í đây hí hí
blashing.gif
iloveu.gif








Đáng yêu nhờ
biggrin.gif
 
Sau đoạn dốc bở hơi tai kia, các bạn tuy không nói ra nhưng rất mệt, ngồi nghỉ đến gần 20' mới nhấc người đi được, nhưng như thế mới có kỷ niệm nhỉ



Đường bây giờ ko còn dốc nữa, nhưng cỏ lau um tùm, xa xa thấp thoáng 1 bóng lều: cái lán của những người trồng rừng mà đoàn TCL trước đã nói đến!



Ra khỏi dốc







Cảnh xung quanh













Hai bạn người Nùng, rất thích chụp ảnh
smiling.gif








Trời thoáng được 1 chặp thì lại mờ sương

 
Mới có chừng nửa năm ko ở, nhưng cái lán giờ đã xác xơ, tan hoang
sad.gif
, có lẽ sau cái chết của người em út, hai anh cũng ko muốn ở lại nữa. Gió thổi phần phật qua những tấm bạt rách, cái giường tre xộc xệch, cột nhà xiêu vẹo chực muốn đổ



Cả lũ đến đó, lòng chùng xuống, những bức ảnh các bạn đi trước rửa ra gửi lên cho các anh, giờ thì biết bao giờ gặp







Tiếc nuối



 
Không dám nấn ná lâu vì trời đã bắt đầu tối, bọn em rời lán và tiếp tục chặng đường lên Bốt Đen. Đã 5h chiều mà các bạn Nùng vẫn bảo còn xa lắm hic, hoá ra cái "4 tiếng" đi bộ các bạn Nùng nói ở Lao Chải bằng khoảng 8 tiếng cả lũ đi xe đạp ặc ặc



Đoạn đường giờ đây cỏ lau mọc lút người, hoang vu và um tùm dễ sợ. Đường bé xíu, 1 bên là vách núi, 1 bên là vực, cả bọn lầm lũi bám vào đường và bám vào nhau, bởi chỉ cần cách nhau vài mét thôi là ko nhìn thấy nhau đâu rồi, sợ phết ạ



Đây là ảnh các bạn đi lần trước





Còn lần này bọn em đi

 
Vẫn là cỏ lau ngút người, chả hiểu sao đi đoạn này em cứ rờn rợn, nghĩ bụng nhỡ đâu có em hổ nào ngồi rình trong cái đám kia rồi chỉ chực nhảy xổ ra là cũng hoảng cả người, hoặc không hổ thì thằng Tàu khựa nào đó đang cầm súng ngắm. Thế nên nhiều lúc mệt phết nhưng vẫn cố cun cút bám đuôi các bạn chẹp
smiling.gif




Em cho các bác xem tiếp ảnh cỏ lau và đoàn người















 
Những thân cây đổ chồng chéo chắn ngang lối đi, rộng chừng phải 2m, cành mềm cành cứng, lại ẩm thấp trơn trượt, đi bình thường cũng dễ ngã, huống gì là vác thêm 1 con xe nặng trịch



Các bạn gái, như lẽ thường, ko fải vác xe
smiling.gif




Còn các bạn zai thì lại được cơ hội chứng tỏ mình
biggrin.gif
































Nói chung là mình phục các bạn
smiling.gif
 
Top