• Đăng ký nhanh... Đăng nhập bằng Facebook

Cát Bà có gì nào? Có trek xuyên rừng đây

Cát Bà có gì nào? Có trek xuyên rừng đây Cát Bà là quần đảo nằm trong vịnh Lan Hạ nối liền vịnh Hạ Long, là khu dự trữ sinh quyển thế giới, có đảo cát đảo đá, có rừng quốc gia với nhiều loại động thực vật quý hiếm, là nơi loài linh trưởng nằm trong Sách đỏ - Voọc đầu trắng sinh trưởng, người dân thật thà thân thiện, hải sản phong phú, có sản phẩm nước mắm Cát Hải nổi tiếng.....



Là điểm đến của quý khách mọi miền, mọi quốc gia...blah blah.



Để tớ tìm thêm vài mỹ từ nữa cho nó hoành , tất cả những thông tin trên đối với tớ chẳng hề có ấn tượng gì vì nó quen thuộc quá, nó tồn tại như đương nhiên phải thế, chẳng thể khác được.



Với tớ, mắm đương nhiên phải là mắm cá quẩn Cát Hải, mắm nơi khác tớ không thấy vào, cá Song hẳn ngon nhất là ở Cát Bà, mực khô Cát Bà chỉ to tầm bàn tay nhưng dày mình đậm đà thơm lừng ngọt lịm, Tu hài chỉ Cát Bà mới có, mật ong cho con là mật hốc đá Cát Bà, Tắc kè ngâm rượu cho ông cụ cũng phải là từ đó, món dê mà trống yêu thích cũng là dê núi đá Cát Bà....

Có quá cực đoan không khi tớ là người Hải Phòng?



Một năm tớ tới đó vài lần, hè có đông có, mỗi mùa mỗi niềm yêu riêng, từ lần đầu tiên tới Cát Bà đầu năm 90, phải đi nhờ thuyền gỗ của ngư dân đến Cát Hải, đi đò sang Phù Long rồi nhồi cùng gà vịt sau chiếc Uoat rung bần bật vượt rừng quốc gia để chui qua hầm sang Cát Cò, trèo núi tới Cát Tiên mất 7, 8 tiếng đồng hồ, các bãi biển đẹp như mơ mà chỉ có ta với ta, xuống nước tắm cá bơi quẩn quanh chân, xoè tay cũng lùa được vài ba chú đến bây giờ, đi tàu cao tốc mất 1h, đi Hoàng Long tốn 2h, người len như nêm cối chật ních các khách sạn nhà hàng mà lúc nào cũng thấy say mê cả.



Nhớ lần vác bánh mỳ chui rừng gặp suối trong veo từ hang chảy ra, cả bọn nhào xuống bơi rồi mới nhớ ra mình chỉ có bộ quần áo duy nhất, lần hai đứa xài sang vác hẳn con gà vào động Trung Trang xuyên qua núi hú hét như voọc rồi tuột xuống rừng vải nằm dài ngắm trời núi dể rồi ngủ quên bị kiến nó khênh. Rồi lần thấy mất hút Audioman71, tìm mãi thấy chàng bù xù từ lùm cây chui ra, gặng mãi chàng mới thỏ thẻ rằng: Chàng rình hoàng hôn trên biển.
smiling.gif


Tấm ảnh đó chắc vẫn treo chứ Au71? Nơi tình yêu lên tiếng mà.



Và bữa gần đây là bữa đi câu mà sản phẩm chỉ đủ nấu một nồi thuyền chài, báo hại cho lũ mái già tham ăn phải nhẩy vào bè "câu trộm" nào tôm nào ghẹ.
biggrin.gif




Ôi chao, một thời vô tư và sung sướng!



Làm hàng tí chứ bây giờ vẫn thấy sung sướng như thường.



Cứ một thời gian ngồi văn phòng, đứng lên ngồi xuống trong phạm vi 5m2 thấy mình sao mà ục ịch, nhân dịp công ty có công chuyện ngoài đảo, tớ chộp ngay cớ để đi Cát Bà.

Như thường lệ là: Em đi với. Đi làm giề? Thì hỗ trợ chị công chuyện. Đới, có em út thế hỏi sao tớ không hư.



Nhưng Hội Làng Cá đông đặc người, chả lẽ ra nhìn người, đi câu thì trời đổi gió mùa, bọn kia chịu đâu được sóng. Thôi thì tớ quyết, đi Việt Hải- xã cuối cùng của đảo rồi trek qua rừng khoảng 20 km gì đó cho toát mồ hôi, thanh lọc cơ thể.



Thế là chúng ta đi.
 
Sau khi mấy cao thủ Hà Nội mắc việc không tham gia được bọn tớ chuyển hướng không đi tàu cao tốc nữa vì theo khuyến cáo của đồng bọn: Gió mùa Đông Bắc, sóng to dễ say và dễ lật. Tầu chở chủ tịch Quốc hội còn nghiêng nữa là dân đen như mình. Kinh, đi Hoàng Long vậy.



Nói sơ qua về tuyến Hoàng Long, phải nói là tuyến vận chuyển này là bước đột phá to lớn trong việc chuyển khách ra Cát Bà, nhờ có nó mà các nhà tàu hết tinh vi con gà ri khi vào mùa du lịch. Hoàng Long sẽ đưa bạn đến bến phà Đình Vũ, từ đó sẽ có cano chuyển tiếp đến bến Cái Viềng ở đầu Cát Bà, cano đi trong kênh Cái Tráp nên không có sóng to, rất êm ái và nhẹ nhàng rồi từ đây nhà xe đưa bạn vượt đường xuyên đảo với biển một bên và rừng một bên, sơn thuỷ rõ là hữu tình tới khu trung tâm. Tổng cộng mất độc có 2h cho cả hành trình, tiện quá đi chứ, nhỉ?



Cano Hoàng Long



IMG_0039-1.jpg




Cũng được một tối ăn chơi nhảy múa, đầy một bụng nào tu hài hấp, bề bề rang muối, cua nấu rau muống, cháo cá song…, ngon vãi, chẹp, nói lại thấy thèm và chiến công to nhớn là rủ được sếp đi cùng (Sếp ra hôm trước vì công chuyện), he he, hết mắng nhân viên vì sếp cũng đồng loã ăn chơi roài.



7h sáng có phone của chú công an Việt Hải dẫn đường: Trời mưa, đoàn mình có đi nữa không? Mấy mái già đồng thanh: Nhạt, leo Fan còn mưa lụt mà có sao đâu.

Chỉ có 2 thành phần mới chưa trek bao giờ nhìn nhau và đắn đo, một kẻ thì sợ bửn, một kẻ thì sợ trơn. Sếp xì một câu: HOI!. Miệng nhà quan quả có gang có thép, 2 kẻ cú quá làm một lèo ra bến đò đi Việt Hải luôn.



Đò đi Việt Hải



IMG_0056.jpg




Thế dưng, bọn tớ sợ chết lắm, bơi thì bơi bồn bơi ao được chứ bơi biển không có áo phao, tớ vãi. Đành tiêu hoang đi cái nì.



IMG_0057.jpg






Trời lất phất mưa, xầm xì, lạnh.

Tàu len lỏi giữa vô vàn đảo nhỏ, có những dải cát nối liền 2 đảo.



IMG_0052-1.jpg




Hòn Guốc, nơi đây tương truyền có nàng tiên xuống hạ giới dạo chơi, cảnh đẹp như mộng khiến nàng quên mất thời gian, giật mình khi thấy trời tối dần, nàng vội vàng bay lên, trong lúc luống cuống nàng đánh rơi chiếc hài đang đi và bây giờ.....biến thành Hòn Guốc.



IMG_0044.jpg




Tầu đi qua những khu làng chài, làng bè, nơi ngư dân nuôi trồng hải sản.

Kayak mùa đông phơi mình chờ khách.



IMG_0048.jpg




Thẹn thùng bãi cát trắng ẩn mình sau dãy đảo nhấp nhô.



Vào mùa hè, vác bếp nướng ghé làng chài mua ít hải sản rồi lên bờ đảo nhỏ giữa vịnh, đàn ông nhóm bếp, đàn bà nướng đồ ăn, trẻ con chạy nhảy la hét om sòm, bơi lội, nằm dài, ăn nhậu…giữa mênh mông trời biển. Tớ thật, đời cũng chỉ đến thế mà thôi.



IMG_0055.jpg
 
Sau 1h đồng hồ dặt dẹo trên biển dưới trời mưa lây rây lành lạnh, bọn tớ cập bến Việt Hải, trời đột nhiên sáng bừng, số đỏ thế chứ và gặp ngay một chú kiểm lâm với quả làm hàng thế này:

- Anh chị đi bao người?

- 9 ạ.

- Giá vé theo quy định là 30k/người, đây, anh chị xem quyển vé đây này.

- Vâng, sao em không thấy quy định nào về mua vé nhỉ, thế sao ạ?

- À, nếu anh chị đi thì tôi chỉ lấy 20k/ng thôi.

- Vâng, em xin vé để nhỡ có ai hỏi đến.

- Không vé đâu.

Mặc cả một hồi, rốt cuộc mất 150k. Lần sau các bạn có đi chỉ trả 10k/ng thôi nhé.



Bến Thượng Hải



IMG_0061.jpg




Từ bến vào đến xã khoảng 6km, trước đây chỉ là con đường mòn quanh co ven núi, cây cối rậm rạp phải phát cây mới có chỗ đi nhưng bây giờ du lịch phát triển, tây ta đến đây cũng dần nhiều lên, huyện mới đầu tư mở rộng con đường này.



IMG_0063.jpg




Bên núi, bên biển, có chỗ nước xanh như ngọc, có chỗ màu lá bóng núi đổ dài, đẹp như mộng, cũng bõ những ngày ngồi ì ạch văn phòng để thấy hôm nay trời đất như tươi mới hơn.



Màu nước có giống Cửu Trại Câu không?

IMG_0066.jpg




IMG_0067.jpg




Mãi rồi cũng đến ngã rẽ, lên trên hay xuống dưới?

Đường xuống là đường cũ, cứ đến mùa mưa nước từ các ngọn núi dồn về ngập đến ngang ngực, cô lập xã với bên ngoài, huyện quyết định mở thêm đường mới vượt qua núi để đi lại thông suốt trong mùa mưa.



IMG_0070.jpg




Bọn tớ đi đường cũ vì đã mưa đâu, đến cái hầm này.



IMG_0074-1.jpg




Lúc nước ngập là kín hầm luôn, muốn sang chỉ có nước lặn.



IMG_0075.jpg
 
Rảo thêm vài bước chân là bọn tớ gặp ngôi nhà đầu tiên của Việt Hải. Gọi là xã cho nó oai thôi chứ thật ra chỉ có vài ba chục nếp nhà đều là họ hàng thân thích nằm dọc 2 bên con đường độc đạo của làng.



IMG_0076.jpg




Vùng đất này là lòng chảo nằm gọn bên trong các dãy núi bao bọc, vào được đến đây chỉ có một đường duy nhất như bọn tớ vừa đi không kể đường leo núi vượt rừng quốc gia. Việt Hải chưa có điện, máy nổ cho toàn xã chỉ chạy từ 18h đến 21h. Hiện có một dự án cấp điện lưới quốc gia đến đây đang triển khai, dự tính đến 2/9 hoàn thành.

Với địa thế và dân cư như vậy nên mặc dù là xã nghèo nhưng xe không khoá, nhà không cửa là chuyện bình thường.

Cuộc sống ở đây cứ tĩnh lặng chậm rãi trải dần trước mắt tớ, mấy chú cún ven đường chẳng phân biệt chủ khách cứ mừng cuống, đuôi ngoáy tít mù, đây đó vài ba chú bò an nhàn gặm cỏ, lúa đang thì con gái mướt mát rung rinh, thấp thoáng những nét vùng cao mà tớ nghĩ khó gặp ở nơi đầu sóng ngọn gió này.



IMG_0079-1.jpg


IMG_0083-1.jpg




Dù có vài nếp nhà nhưng văn minh hành chính cũng tới đây đấy chứ.

IMG_0086.jpg




Mặc dù đã chuẩn bị đồ ăn nhưng cuộc sống và khung cảnh nơi đây khiến bọn tớ không thể không dừng chân. Ghé vào quán nhỏ cuối làng, quán chỉ bán nước nên mấy mái già đàm phán với chủ quán xong là nhẩy xổ ra vườn đuổi gà quang quác, tiện tay hái thêm nắm rau muống, loay hoay một hồi với bếp củi cũng ra được mâm cơm thế này mà không bị nhọ mặt.



IMG_0090.jpg




Cơm nấu bằng nồi gang, làm miếng cháy giòn to tướng lại nhớ về thời xưa kia, được ăn cháy kẹp tôm rang đã là một niềm hạnh phúc.



IMG_0095.jpg




Bữa cơm quả là đặc sản Việt Hải, gà ở đây ngon hơn tất cả các loại gà mà tớ đã ăn, da giòn, thịt chắc ngọt lịm, gạo cũng là từ ruộng đất cạnh nhà, thơm bùi, thêm mấy quả dưa chuột hái ven ruộng mát rượi, trống tâm đắc bật ra ý tưởng, tại sao mình không mở tour du lịch ẩm thực, thay vì đại loại như Du khảo đồng quê hay Cát Bà - Về miền cát trắng thì lập tour kiểu như Cát Bà – Tu hài vẫy gọi hay Khám phá Đồ Sơn - Thế giới ghẹ muôn sắc.....he he, chỉ ăn và ăn thôi, quả rất chi phù hợp cho tâm hồn ăn uống của bọn tớ
laughing.gif
 
Bọn tớ xong phần ẩm thực là cũng quá trưa, gió hiu hiu, nắng nhè nhẹ làm cả lũ gà gà, đi thôi đi thôi không căng da bụng lại chùng da mắt thì toi. Tạm biệt Việt Hải, bọn tớ men theo đường mòn tiến vào rừng, với mấy đứa đã leo Fan, đã đến điểm cực Tây Apachai thì chả có cảm xúc gì nhưng 2 kẻ chưa trek lần nào hồi hộp ra mặt, chưa leo dốc đã thở hổn hển, ả béo mặt khó đăm đăm, căng thẳng lo lắng, kẻ sợ bửn thì rón rén gạt lá cây bên phải, rẽ đám cỏ bên trái để khỏi chạm đến áo quần, hi hi, được một đoạn thì gặp ngay cái dốc đá cao ngất, thế là hai chân hai tay bò lê bò càng thở hồng hộc chả để ý đến cái gì nữa huống chi là quần áo, từ lúc đấy trở đi chàng hoà với thiên nhiên làm một luôn. Lên được đỉnh dốc chàng thở dài hỏi còn mấy lần thế này nữa và chàng buồn lắm khi biết là còn khá nhiều, sau này chàng mới thổ lộ rằng lúc ấy chàng nghĩ chàng đi thì cũng dở mà ở lại cũng chả xong, quay về VH thì còn mặt mũi nào, thôi thì cô thương đến đâu chàng cố lê đến đấy vậy. Tội quá tội quá.



Đường vào rừng



IMG_0096.jpg




Dốc đá



IMG_0102.jpg




Đi qua vài ba dốc bọn tớ gặp những cánh rừng trúc um tùm cao vút, khung cảnh nơi đây làm cả bọn lại nhớ tới chuyến leo Fan hôm nào, cũng rừng cũng núi, cũng quê cha đất mẹ cả thôi mà mỗi lúc mỗi tâm trạng, cảm xúc lại riêng nhau đến thế.



IMG_0114.jpg




Cây cối ở đây rậm rạp, chằng chịt, có đoạn phải luồn dưới đám cây leo to bằng cổ tay như này



IMG_0110.jpg




rồi lại chui qua những hốc đá nằm chen với thân cây già meo mốc thế này



IMG_0115.jpg




Và cũng hoa



IMG_0100.jpg




Cũng lá như những khu rừng mà ta đã qua



IMG_0123.jpg




Tớ trek rừng chưa phải là nhiều, Fan, mốc 0, Cúc Phương, Võ Nhai, Lào và bây giờ là Cát Bà nhưng cảnh vật, mầu sắc, hương vị, hơi thở của rừng khiến tớ không bao giờ biết chán. Tớ không phải là nhà nghiên cứu cũng chả phải là nhà sinh vật nhưng tớ say mê những giờ phút được lang thang cảm nhận lá rừng xào xạc, mùi ngai ngái của gỗ mục, hơi thở ẩm ướt của núi rừng...., thật chả hiểu được tại sao lại vậy khi tớ sinh ra và lớn lên tại vùng đất biển cả này.
 

Audioman71

New Member
Cát Bà có gì nào? Có trek xuyên rừng đây



Nhớ lần vác bánh mỳ chui rừng gặp suối trong veo từ hang chảy ra, cả bọn nhào xuống bơi rồi mới nhớ ra mình chỉ có bộ quần áo duy nhất, lần hai đứa xài sang vác hẳn con gà vào động Trung Trang xuyên qua núi hú hét như voọc rồi tuột xuống rừng vải nằm dài ngắm trời núi dể rồi ngủ quên bị kiến nó khênh. Rồi lần thấy mất hút Audioman71, tìm mãi thấy chàng bù xù từ lùm cây chui ra, gặng mãi chàng mới thỏ thẻ rằng: Chàng rình hoàng hôn trên biển.
smiling.gif


Tấm ảnh đó chắc vẫn treo chứ Au71? Nơi tình yêu lên tiếng mà.



Thế là chúng ta đi.



Không biết là Phượt nào mà lại lôi mình sang đây ấy nhỉ :)
 

tuyendb

New Member
Mình đã ra đảo rồi. Đi thuyền cả đi và về cũng mất 4-5 tiếng trên biển rồi, nếu từ Hà Nội đi một ngày thì không được đâu
 

nguyenlamcb1986

New Member
Mọi chi tiết xin liên hệ tại :

http://www.facebook.com/annazenden09

Nhà hàng Phương Phương

Địa chỉ : Số 232 đường 1-4 Trung Tâm Cát Bà

Điện thoại : 0313.888.254

Di Động : 01687.283.786

Email: nguyenlamcb1986@gmail.com

ĐẶC BIỆT CỦA NHÀ HÀNG PHƯƠNG PHƯƠNG

DUY NHẤT TẠI KHU DU LỊCH ĐẢI CÁT BÀ

PHÒNG ĂN LẠNH RỘNG LỚN NHÌN RA BIỂN

VỊNH CÁT BÀ NHƯNG GIÁ CẢ RẤT BÌNH DÂN

Tháng khuyến mại đặc biệt nhân kỉ niêm 15 năm ngày thành lập nhà hàng Phương Phương (Chỉ áp dụng từ ngày 20 tháng 4 đến ngày 20 tháng 8 năm 2012)

Hệ thống phòng ăn lạnh rộng lớn nhìn ra vịnh Cát Bà nhưng giá cả rất bình dân

Qúy khách sẽ cảm nhận được sự khác biệt về các món ăn như lẩu cá hồi, cua rang me, món ăn italia, thịt trâu khô điện biên và hải sản tươi sống vv…qua bàn tay chế biến khéo léo tài tình của đầu bếp nhà hàng chúng tôi

Nhà hàng có bãi đỗ xe ô tô lớn nhỏ, miễn phí

Đặc biệt quý khách sẽ trực tiếp được giảm giá % tổng giá trị trên hóa đơn khi đến đặt ăn trực tiếp tại nhà hàng chúng tôi

Chúc quý khách có một bữa ăn ngon miệng bên bạn bè và người thân.

Rất hân hạnh phục vụ quý khách








Webtretho

545420_463170407027940_1808949834_n.jpg


598872_463169890361325_431902810_n.jpg


303655_463156160362698_1618652652_n.jpg




Khách sạn Vietlotus

Địa chỉ :220 Đường núi ngọc – Trung Tâm Cát Bà

Điện thoại : 0313.696.599

Fax: 0313.888.202

Email:catbavietlotus@gmail.com

Phòng Vip : Đầu tuần 700.000 cuối tuần là 1.200.000

Phòng thường : Đầu tuần 500.000 cuối tuần 800.000

282747_461184963893151_86950242_n.jpg


428462_461185043893143_430658918_n.jpg


598417_461185110559803_1003390555_n.jpg


556492_461185157226465_1745440329_n.jpg


550948_461185227226458_1375964275_n.jpg


168858_461185337226447_1869915755_n.jpg


389572_461185407226440_748203774_n.jpg


196064_461185533893094_1023089911_n.jpg


181876_461185633893084_1643722785_n.jpg
 
Top