Ô Quý Hồ Những ngày Tết đi chúc Tết chạy như đi phượt. Cái kế hoạch chơi xuân trước Tết đặt ra trở nên khó thực hiện vì không rủ được ai vì dường như tất cả mọi người đều bận rộn. Chiều mùng 4 đi chúc Tết nói chuyện bâng quơ lại rủ thêm được 1 xe nữa thành 3 người để lên đường. Cả bọn liền lượn ngay ra ga để mua vé. Lúc này đã hơn 6h tối, tất cả các chuyến tàu đều đã hết vé chỉ còn vé bổ sung không chỗ ngồi và cũng chỉ còn chuyến tàu muộn nhất LC7 nhận gửi xe máy.
Về nhà chuẩn bị đồ, còn nhớ mang theo một cái bánh tét, một ít giò, xúc xích vì đề phòng trường hợp không tìm được hàng ăn giữa những ngày Tết dường như dài vô tận ở Tây Bắc.
Hơn 11h lên tàu, nhanh chóng tìm được một chỗ không thể tốt hơn ở đầu toa, trải tấm nilong để chuẩn bị cho một đêm... mất ngủ. Trước khi đi ngủ còn lượn từ đầu đến cuối đoàn tàu nhưng tất cả các toa chật ních người và rất nhiều các bạn Tung Của đang trở về nước sau kỳ nghỉ Tết.
Cả đêm cứ trằn trọc vì lạnh và cả do cái vị trí ngồi không thoải mái. Ngày xưa đã có đôi lần phải ngồi như thế những vẫn ngủ ngon lành. Không ngủ được đành lang thang và ngắm trăng sao ngoài cửa sổ tàu
. Dù sao có một niềm an ủi là trời quang đãng báo hiệu những ngày thời tiết tốt sắp tới...